Thứ Bảy, 24 tháng 1, 2015

BÊN LÒNG CHÚA (1)


BÊN LÒNG CHÚA
Nguyên tác:Coeur À Coeur Avec Jésus,
Tác giả:LM. Gaston Courtois
Tài liệu giúp : Suy niệm -Tạ ơn -Viếng Thánh Thể


CHƯƠNG I

CHƯƠNG II

CHƯƠNG III

CHƯƠNG IV

                                                                               

                                                                                                              ( Nguồn : thanhlinh.net)


CHƯƠNG MỘT

I.   HÃY ĐẾN VỚI THẦY

LỜI CHÚA :
·        « Thầy ở đàng kia, đang gọi em đó ! » (Ga 11, 28)
·        « Hỡi những ai mõi mệt và gánh nặng hãy đến cùng Ta, Ta sẽ đỡ đần các ngươi » (Mt 11, 28)
·        « Nếu ai khát, hãy đến cùng Ta mà uống » (Ga 7, 37b)
·        « Ai không qua Thầy, chẳng đến cùng Cha được » (Ga,6)
·        « Ai khát hãy đến. Ai muốn sẽ được trường sinh nhưng không » (Kh 22, 17)
·        « Đấng kêu gọi anh em là Đấng chính trực » (1Thes 5, 24)

1.        Con ơi ! Thầy ở đây, thật sống động trong bánh thánh này. Thầy chính là chủ và là Thiên Chúa của con, là Thầy và là Đấng Cứu Chuộc con. Thầy nghĩ đến con trong giờ Thầy hấp hối. Thầy đã đổ ra từng giọt máu vì con. Thầy không ngừng nghĩ đến con, nhìn xem con, bao bọc con bằng tình thương êm ái của Thầy. Phải, chính Thầy gọi tên con và đợi chờ con ở đây.

2.        Con thế nào, hãy đến với Thầy như vậy. Đúng, hãy đến với tất cả tội lỗi của con, với bao thiếu sót và thờ ơ của con. Hãy khiêm tốn dâng lên Thầy tất cả để Thầy tha cho con.

Hãy tin rằng nếu con thành tâm sám hối, khiêm nhường xin Thầy tha thứ, quyết chí sửa mình, thì Thầy coi như chưa bao giờ con phạm các tội đó. Trái Tim Thầy có khả năng tha thứ lớn hơn cả nhân lọai có khả năng phạm tội. Nhưng nhất là con hãy tin rằng ; Thầy yêu thương con tha thiết hơn con đã yêu các tội lụy của con.

3.        Đến với Thầy với tất cả sự lo lắng và nổi khổ tâm của con. Qua kinh nghiệm, Thầy hiểu thế nào là đau khổ. Hãy cho Thầy nổi thống khổ của con. Hãy kết hợp nỗi đau của con với Cuộc Thương Khó của Thầy, con sẽ thanh tẩy được linh hồn con ; con cũng sẽ thấy nổi khổ nhẹ bớt, và sẽ đơm bông kết trái khi Thầy đến chia sẽ với con.

4.       Hãy đến với Thầy cùng mọi người thân yêu của con : những người trong huyết tộc và những người liên hệ với con. Con đừng ngại nói tên của họ cho Thầy nghe. Thầy thương yêu họ vô cùng, con không thể hiểu yêu tới mức nào đâu. Hãy trình diện từng người với Thầy để Thầy chúc lành cho họ. Hãy dâng họ cho Thầy đi. Nhờ nghĩa cử cao đẹp của con, ngay bây giờ những tia sáng phát ra từ trái tim Thầy sẽ soi dẫn họ. Nếu con hiểu được giá trị của con... Vậy hãy lợi dụng uy thế đó khi con đến với Thầy.

5.       Hãy đến với Thầy, mang theo mọi mộng ước, dự phóng và sở thích của con con. Không ai hơn Thầy có thể giúp con thanh luyện những liên hệ của con, hoặc hướng dẫn con tìm hiểu  Cha. Thanh luyện những liên hệ của con, hoặc hướng dẫn con tìm hiểu  Cha. Hãy trình bày với Thầy mọi nhu cầu của con. Đừng sợ làm như vậy là thiếu tế nhị. Niềm vui của Thầy là cho đi, con càng xin, Thầy càng sung sướng, vì Thầy chỉ cho đi được, khi con khiêm tốn cầu xin. Con hãy kể rỏ... hãy nhắc lại nhiều lần... hãy khẩn hỏan nài van...
Thầy ước ao cho đi hơn con muốn lãnh nhận. Không có Thầy, con không thể đi xa hơn nữa. Với Thầy con có thể vượt thắng mọi trở ngại. Đó là dịp cho con chiến thắng. Nếu thường xuyên con biết đến với Thầy kín múc nguồn hồng ân. Con có thể thực hiện bao điều tốt đẹp.

6.        Hãy đến với Thầy vì con cần có Thầy. Nhưng cũng hãy đến với Thầy vì Thầy cần có con. Đúng thế, Thầy thật là Đấng Tòan Năng. Theo ly’, Thầy không cần ai. Nhưng Thầy yêu con và chọn con cộng tác với Thầy. Đó không phải là một trò đùa ! Thầy chấp nhận sự cộng tác của con. Có những ơn, người ta chỉ nhận được nhờ con. Việc lành con từ chối không làm thì không ai có thể làm thay, và cho đến đời đời việc đó vẫn chưa được thực hiện !

7.       Con có muốn giúp Thầy làm cho thế giới này nên tốt hơn không ? Nhân lọai đang buông mình sống như con vật. Con có muốn giúp Thầy đưa họ về cuộc sống theo ly’ trí không? Con có muốn giúp Thầy mở rộng vương quốc của công chính và tình thương không ? Con có chấp nhận làm nhân chứng cho Thầy không ? Vậy hãy đến với Thầy ; với tất cả trí khôn con để Thầy thông cho nó chính những tư tưởng của Thầy. Hãy đến với cả trái tim con. Thầy sẽ làm cho nó cháy lên trong tình yêu. Hãy đến với cả y’ chí của con, Thầy sẽ cho nó dư đầy nghị lực linh thiêng. Hãy để Thầy tràn đầy trong con... và mỗi lần có thể, con hãy trở lại đây để tăng cường sứa mạnh. Và bây giờ con hãy về bình an... Thầy ở trong con... Thầy ở với con...

Cầu nguyện:

“Lạy Chúa, được ở gần Chúa con sung sướng biết bao! Linh hồn con mong mỏi được gặp Chúa, Thiên Chúa Hằng Sống.
Nghĩ đến được gặp Chúa, cả tâm hồn và thân xác con hân hoan vui sướng. Như chim sẻ tìm được mái ấm, cánh nhạn kia cũng làm tổ nuôi con, lạy Chúa, con ước ao được ở bên Chúa. Hạnh phúc thay ai sống trong Nhà Chúa, họ sẽ không ngớt lời ca ngợi Chúa! Hạnh phúc thay kẻ được Chúa thương giúp: Cuộc đời họ là một sự thăng tiến không ngừng. Dưới sự che chở của Chúa, họ luôn tiến trên đường nhân đức. Lạy Chúa, xin nhận lời con khẩn nguyện. Xin cho con cảm nghiệm được sự hiện diện và ánh mắt dịu hiền của Chúa .
Một ngày ở bên Chúa quý hơn cả ngàn ngày nơi đâu khác” (TV 83)


2. HÃY TÌM THẦY

LỜI CHÚA:
·        Hãy tìm thì sẽ gặp. (Mt 7, 7b)
·        Chúa tốt lành với ai tìm kiếm Người (Ac 3, 25)
·        Những kẻ tìm kiếm Người sẽ tràn ngập niềm vui (Tv 39, 17)
·        Những người tìm kiếm Thiên Chúa: chúa các ngươi được sống (Tv 68,33)
·        Hãy tìm kiếm Chúa khi Người còn cho gặp (Is 55, 6)
·        Các ngươi sẽ tìm kiếm Ta và sẽ gặp, vì các ngươi sẽ đói tìm Ta hết lòng các ngươi (Jr 29,13)

1. Hãy tìm Thầy vì Thầy là tất cả cho con.  Thầy là lẽ sống của con. Không có Thầy con không thể làm gì được.
     Trong Thầy chứa đựng kho khôn ngoan và hiểu biết.
     Thầy là ánh sáng thế gian.
     Sự thật, chính là Thầy. Và khi con ở trong Thầy, con sống trong sự thật.
     Đường đi, chính là Thầy.  Khi con ở trong Thầy, con đi theo chính lộ
     Sự sống, chính là Thầy.  Và khi con ở trong Thầy, con có sự sống trong mình.
     Thầy có những lời ban sự sống đời đời.
     Con có thể nhờ Thầy dâng lên Cha lời ngợi khen sốt mến với lòng tôn vinh trân trọng.

2. Hãy tìm Thầy, con sẽ nên giống Đấng con tìm kiếm.  Nếu con không tìm Thầy mà lại tìm chính mình thì con chỉ thấy hư vô.  Một ngày kia con sẽ thất vọng hòan tòan vì chỉ thấy con mà không gặp Thầy.  Con ôm một nắm tro tàn!  Hãy nhớ rằng: “con chỉ là cát bụi...”
     “Thầy là Đấng Tự Hữu.  Con là hư vô”.  Chính lúc đi tìm Thầy, con biến cuộc sống con thành cuộc sống duy nhất và có giá trị.
     Hãy kết hiệp với Thầy.  Thầy sẽ coi con là của riêng Thầy.

3. Hãy tìm Thầy vì chỉ lúc đó cuộc sống con mới có ích và trở nên phong phú.
     Thầy không xét đóan như con người.  Thầy không xét giá trị một người theo khả năng chuyên môn hay của cải của họ.
     Thầy không kể sự thông minh của ai theo số bằng cấp, cũng không tùy thuộc trí khôn minh mẫn của họ.  Tất cá những cái đó có ích gì nếu con người quên lãng sự cần thiết duy nhất ?.  Khi người ta khám phá ra được một phần của Chân Ly’, rồi không kể gì đến Thầy, không trung thành với luật yêu thương, thì sự hiểu biết ấy chỉ dẫn họ tới sự hủy diệt hòan tòan.

4.  Hãy tìm Thầy cách kiên trì, với một  ý chí không thay đổi, với sự nhiệt tình không sai lệch.
     Có nhiều người tưởng họ đi tìm Thầy nhưng thực sự họ đi tìm chính bản thân...
     Hãy vì Thầy mà tìm Thầy, con sẽ thấy Thầy vì con.
     Hãy tìm Thầy để kéo con lại với Thầy, hơn là để kéo Thầy lại với con.
     Hãy tìm lợi ích của Thầy, Thầy sẽ lo điểu hữu ích cho con.
     Hãy  nghĩ đến Thầy nhiều hơn nữa.  Thầy sẽ lưu tâm đến công việc của con.  Hãy tìm kiếm Nước Trời.  Mọi sự khác sẽ ban cho con gấp bội.

5. Hãy kiên trì trong việc tìm kiếm Thầy, đừng nản chí, đừng ngạc nhiên nếu đôi khi con không gặp Thầy.  Không phải lúc nào con cũng thấy Thầy ngay đâu ; Thầy chẳng phải là vị Thiên Chúa ẩn mình đó sao?
     Nếu vừa cố gắng, con đã thấy Thầy thì còn đâu là công của kẻ tìm kiếm ?
     Thầy chỉ tỏ mình ra cho kẻ nào thực sự muốn thầy Thầy với một  ý chí hòan tòan ngay thẳng và sẵn sàng hy sinh khi cần.
     Con có vào sổ đó không ?  Con còn nhớ câu chuyện người bán hết gia tài để mua thửa ruộng, trong đó viên ngọc quí được giấu kín không ?

6.  Hãy tìm Thầy trong Bánh Thánh, nơi đây Thầy không ngừng tự hiến cho Đức Chúa Cha thay con.
     Hãy tìm Thầy trong chính con.  Thầy mong con nghĩ tới Thầy để Thầy có thể hành động qua con và trong con.
     Hãy tìm hình bóng Thầy trong mọi tạo vật, con sẽ thấy chúng là một bài ca chúc tụng.  Nhất là hãy tìm hình ảnh của Thầy nơi những người sống chung quanh con. Hãy nói với Thầy trong mỗi người, con sẽ khám phá ra một trong những điều huyền diệu nhất của đức ái đích thực.
     Hãy kiên trì trong việc khám phá Thầy ở trong người khác.  Còn sự tìm kiếm nào hấp dẫn hơn sự tìm kiếm ra khuôn mặt của Thầy dưới những khuôn mặt dị dạng của tha nhân?
     Hãy tìm, rồi con sẽ thấy Thầy, và trong mọi nơi con sẽ gặp được ánh mắt đầy yêu thương và nụ cười chan chứa tình bằng hữu của Thầy.

7.   Hãy tìm Thầy qua mọi sự:  trong kinh nguyện của con, Thầy sẽ vui sướng tỏ mình ra cho con khi con thực tâm tìm kiếm và tiếp nhận Thầy.
     Trong công việc của con, Thầy sẽ cho con cộng tác vào chương trình sáng tạo và cứu độ của Thầy.
     Trong sự nghỉ ngơi của con.  Thầy sẽ sung sướng chia sẻ niềm vui với con và sẽ tăng sức cho con.
     Trong việc thực hành đức ái huynh đệ của con, chính Thầy sẽ ban mình Thầy cho anh em con.
     Trong đau khổ:  “Thầy hòan tất trong thân xác con những gì còn thiếu xót trong cuộc Thương Khó của Thầy cho Nhiệm Thể Thầy là Giáo Hội”.
     Trong lúc chiến đấu:  Thầy tăng cường sức mạnh cho con, tùy như con nương tựa vào Thầy.
     Hãy tìm Thầy trong mọi sự rồi trong Thầy con sẽ thấy mọi sự.

Cầu nguyện:

     Tưởng nhớ đến Giêsu êm dịu dường nào! làm cho tâm hồn tràn ngập niềm vui.  Sự hiện diện của Chúa ngọt ngào hơn mật ong, hơn hết mọi sự; không khúc ca nào thú vị hơn; không gì êm ái hơn; không tưởng niệm nào ngọt ngào hơn tưởng nhớ đến Giêsu, Con Thiên Chúa. 
     Chúa Giêsu là niềm hy vọng của tội nhân, Chúa dịu dàng với những ai kêu cầu Chúa.  Chúa hiền từ với những người tìm kiếm Chúa.
     Lạy Chúa!, thế Chúa là gì đối với những người đã gặp Chúa?  Không miệng lưỡi nào có thể kể hết, không ngòi bút nào có thể diễn tả nổi, chỉ có người đã có kinh nghiệm mới hiểu được thế nào là yêu mến Giêsu! 
     Lạy Chúa Giêsu, xin Chúa là niềm vui cho chúng con, là phần thưởng mai hậu của chúng con.  Ước gì vinh dự của chúng con là được ở trong Chúa muôn đời.  Amen.

3.   THẦY ĐÃ MANG LỬA ĐẾN

LỜI CHÚA
·        Thầy đến đem lửa xuống đất há chẳng muốn cho lửa ấy cháy lên sao? (Lc 12,49)
·        Ta đã nhận biết và tin cậy vào đức ái mà Thiên Chúa ban cho Ta (1 Ga,4,16)
·        Thiên Chúa chúng ta là ngọn lửa hay thiêu đốt tiêu diệt (Dt 12,29)
·        Cha Thầy yêu Thầy thế nào, Thấy cũng thương các con như vậy (Ga 15,9)
·        Vì Thiên Chúa đã thương yêu chúng ta trước (1 Ga 4,19)
·         
1.  Vì Thầy là tình yêu nên đã tạo dựng chúng con để có thể ban chính mình Thầy cho chúng con.
     Đúng thế, Thầy là ngọn lửa bừng cháy vì muốn thông ban chính mình; ngọn lửa không ngừng tỏa ra những lửa tình sinh động xuyên qua chúng con.
     Con ơi, con có muốn để Thầy thiêu hủy con đi không?
     Đến lượt con, con có muốn trở thành người phóng tên lửa tình yêu không?
     Điều thứ nhất và tối quan trọng, là hãy tin Thầy là tình yêu.  Điều thứ hai là con hãy cổ võ niềm tin ấy nơi những người chung quanh con bằng cách:  chính con trở thành nhân chứng sống động của tình yêu Thầy.

2.     Không gì được làm co hoài nghi Tình Yêu Thầy.  Ngay cả khi Thầy ẩn mặt đi, chìm sâu trong bóng tối mịt mù, Thầy vẫn là lò lửa đỏ và sinh động.
    Thật là một bất hạnh lớn cho bao người vì họ không tin Thầy là tình yêu.  Họ không tin Thầy là người duy nhất có thể thanh luyện, thánh hóa, làm cho nên cao trọng và tốt đẹp mọi thứ tình yêu nhân lọai.
     Thật là một trọng tội của con người:  thay vì họ phải chạy đến cùng Thầy với cả niềm tin tưởng phó thác thì họ lại sợ Thầy.
      Nếu mọi người Kitô hữu là những tia lửa thì lòai người biến đổi thật mau lẹ.  Vì họ sẽ bị ngọn lửa tình yêu Thầy lôi cuốn cách lạ lùng, và họ sẽ đến lao mình vào lòng Thầy.  Đó chính là ơn cứu độ cho họ.

3.     Những người không nóng không lạnh, Thầy sẽ mửa ra.  Vì Thầy cần những linh hồn sốt mến như lửa.
     Thầy ban phát tình yêu!
     Điều Thầy ao ước là qua con tim, Thầy có thể dâng lên Cha  mọi hành động, y’ nghĩ, mọi tình cảm của cả nhân lọai, se kết tất cả trong hành động,  y’ nghĩ, mọi tình cảm của cả nhân lọai, se kết tất cả trong nhiệt tình của Thầy mà dâng lên Ngài, lôi kéo vào mối dây khắng khít nối liền Thầy với Cha, và làm cho tất cả được thừa hưởng việc trao đổi kỳ diệu không ngừng tái diễn giửa Cha và Thầy.
      Nhu cầu của chúng con thật bao la, mà đức ái giữa chúng con lại quá yếu.  Cần phải cho  nó lớn mạnh và lan rộng bằng cách tẩy trừ mọi ước muốn thỏa mãn giác quan và kiêu ngạo.

4.     Mọi vấn đề liên quan cuộc sống của nhân lọai như: hòa bình, thịnh vượng sẽ được giải quyết dễ dàng, nếu có thêm tình yêu chân chính trên địa cầu.
     Trườc mặt Thầy, giá trị của con người, thước đo hiệu quả sâu xa của họ, chính là mức độ đức ái.
     Cái đã tránh cho thế giới khỏi bị tiêu diệt hòan tòan trong nước mắt và máu lửa, chính là trên mặt đất còn có đức ái chân thật, nhưng còn quá ít...
     Điều phải rao giảng trước tiên, điều mà linh mục cũng như giáo hửu phải thi hành trước hết, chính là đức ái đích thực.  Điều Thầy đã nhắc nhủ nhiều lần, đó chính là giới răn, là dấu hiệu CỦA THẦY.
     Hãy xin Thầy ánh sáng để mọi con mắt được mở ra trước sự thật, mọi con tim rộng mở cho tình yêu.

5.   Hãy dâng cho Thầy mọi trái tim trên trái đất:  Trái đất của trẻ thơ và của người già; trái tim của những người sống bậc hôn nhân và của người trinh nữ; Trái tim của các thánh và của tội nhân.
     Hãy ném tất cả vào lò lửa bừng bừng của trái tim Thầy, để ngọn lửa đó thanh tẩy, thấm nhập và làm cho chúng bừng cháy.
     Hãy dâng cho Thầy tất cả mọi tình yêu trên mặt đất, để kết hiệp trọn vẹn với tình yêu trên trời .
     Một mầu nhiệm lớn đã diễn ra trong hiến lễ song phương giữa thế giới chiến đấu với thế giới khải hòan;  bên này lôi kéo bên kia vào lửa nhiệt tình của mình, bên kia trao cho bên này giá trị tương xứng của mình.

6.     Những linh hồn tận hiến là tận hiến cho tình yêu.  Họ chỉ phải lo một điều là, biến tất cả những gì trong đời sống của họ thành thứ tình yêu tinh tuyền.
     Thầy đã thánh hiến họ cho tình yêu để làm việc đó.
     Tất cả mọi họat động bên ngòai của họ sẽ không là gì, nếu thay vì thấm nhuần tình yêu, chúng lại là hoa quả của ích kỷ, kiêu ngạo cá nhân hay tập thể.
     Đó là ly’ do tại sao bao nhiêu công trình đã trở thành vô ích!  bao nhiêu sự tận tâm có vẻ quảng đại, nhưng không hòan tòan vị tha, chẳng mở rộng được vương quốc Tình yêu của Thầy.

7.   A! nếu lòai người nhận biết Thầy yêu họ tới mức nào!...  Chính con cũng chẳng hiểu Thầy yêu con dường nào và con thất quí giá trước mặt Thầy, và trong trái tim Thầy đến mức nào.
     Thầy không nói điều đó để con thêm kiêu ngạo, vì tự con, con chỉ là bụi đất, nhưng để con hiểu ly’ do Thầy ban ơn cho con, đồng thời Thầy cũng đòi hỏi con.
     Hãy trở thành lửa mến:  Con càng đặt tình yêu vào việc con phải làm, hay để chịu đau khổ, vì Thầy càng ở trong con, để cùng làm hoặc cùng chịu với con.


4.  TA KHÁT!

LỜI CHÚA:
·        Ta khát (Ga 19, 28)
·        Cho tôi uống với! (Ga 4, 10)
·        Ta tìm thấy niềm vui nơi con cái lòai người (Cn 8, 31)
·        Này Ta đứng bên cửa và Ta gõ!  Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì Ta sẽ vào với nó, và Ta sẽ dùng bữa tối với nó và nó với Ta (Kh 3, 90)

1. Trong đời đã có lần nào con thực sự khát chưa?  Khát đến độ không còn chịu nổi, cổ họng khô như cháy và chân tay rời rã?
     Như thế cũng chưa là gì so với cái khát của Thầy trên Thánh giá, đó là hiệu quả của cơn sốt kinh khủng, sự khát khao các linh hồn đã dầy vò Thầy
    Phải, Thầy khát mọi linh hồn, không trừ ai.
     Chỉ vì các linh hồn mà Thầy đã đến trần gian và đã đổ hết máu ra vì họ.

2.  Thầy khát những linh hồn yếu đuối nhất, nghèo hèn nhất, bị bỏ rơi, bị lọai trừ nhất, gặp thử thách và đau khổ nhất!
     Thầy khao khát an ủi những người than khóc, nâng đỡ những kẻ chiến đấu, nâng dậy những ai gục ngã, giúp đỡ những người hấp hối.
     Thầy khao khát chữa trị, soi sáng, thanh luyện, đốt lửa mến. Nhưng Thầy vô cùng tôn trọng sự tự do của con người.  Chính tự do làm cho chúng con nên cao trọng và xứng đáng; Thầy chỉ có thể đến với con, khi con kêu cứu sự giúp đỡ của Thầy.  Khi con mời hoặc tỏ  muốn tiếp đón Thầy.
      Vì thế Thầy khao khát sự con khát mong Thầy, con hãy ước ao thay những người không nhận biết Thầy, họ chẳng hiểu họ cần Thầy tới mức nào!

3.   Thầy không nhìn xem hành động bên ngòai, nhưng nhìn tận đáy lòng mỗi người.  Trong phút giây hiện tại.   Chính từ bên trong mà Thầy nhìn thế giới, từ bên trong, Nước Thầy mở rộng, “Nước Thiên Chúa ở trong lòng chúng con”:  Thầy cảm nghiệm nơi mình mọi trạng thái tâm hồn chúng con, và hưởng một niềm vui khôn tả, khi chúng con sống tình huynh đệ chân thành, và thất vọng sâu xa khi chúng con tự bán mình trong ích kỷ.
     Nếu con thấy được các linh hồn đáng thương chừng nào...  Thế giới là một bệnh viện rộng lớn, đa số con người bị dầy vò bởi những cơn sốt vàng, hoặc sốt nhục dục, đáng lẽ phải là những cơn sốt tình thương.
     Thầy thương đám dân này, Thầy khao khát mọi người trong đó Thầy thèm khát tất cả những linh hồn ấy... Nếu con thấy họ như Thầy thấy, thì con cũng khao khát cứu họ.
     Những linh hồn ấy đẹp biết bao!  Trong họ có những khả năng lạ lùng!  Con sẽ không đang tâm để họ bị hu đi, họ tự tiêu diệt!...

4. Chỉ có chúng con, những con người sống trên trái đất mới có thể giúp Thầy cứu rỗi anh em con, cứu bằng cách làm có giá trị những công nghiệp của Thầy, của Mẹ Thầy và của các Thánh.  Những kho tàng vô tận và dưới nhiều hình thái ấy thuộc về chúng con để chúng con làm cho có giá trị.
     Nhân lọai đau bệnh, nhưng tình trạng của họ chưa đến nỗi tuyệt vọng, mọi sự sẽ ổn định nhanh chóng, nếu những người Thầy đã chọn, cộng tác vào chương trình Cứu Độ biết hòan thành trách nhiệm mình tại nơi Thầy đã đặt họ.
    Nhưng Thầy có thể chữa trị nhân lọai nhờ sự  kiên nhẫn của con hơn là vào những thắng lợi bên ngòai.

5. Chỉ có một điều CẦN, chính là Thầy, Thầy là sự thánh thiện, là sức mạnh quyền năng duy nhất.  Ngòai ra tất cả chỉ là hư vô...   Thế nhưng con người lại lãng quên Thầy.
     Thầy rất mong trở thành hữu ích cho con.  Không có Thầy, con sẽ trở về hư vô, sẽ lầm lạc trong những chuyện vô nghĩa, sẽ phí phạm hết những gì Thầy đã trao tặng con.  Thật đáng tiếc!
     Ngay cả những khám phá khoa học khả dĩ giúp con người chế ngự thiên nhiên và chuyên chăm vào việc làm phong phú đời sống tinh thần, cũng có nguy cơ biến con người thành nô lệ và đưa đến suy vong.

6.  Con biết không, điều Thầy khao khát là có thể thấm nhập vào mọi người, vào tận tư tưởng, tình cảm và cử chỉ của họ, để mọi cái trong họ trở thành trong trắng, mỹ lệ và thiện hảo.
     Điều Thầy khát là ban chính mình Thầy cho họ, để làm họ nên giàu có.  Khi Thầy ở trong họ, họ sẽ bình an, ánh sáng và niềm vui.
     Chính vì yêu mà Thầy nói lên điều đó.  Thật khổ tâm cho các con; đi tìm một giải đáp cho những khó khăn ở nơi không có!  Biết bao điều phức tạp sẽ thành đơn giản và dễ dàng, nếu người ta biết tìm đến cùng Thầy!
     Đức công bằng và sự trung tín sẽ dễ dàng biết bao, nếu chính Thầy là sự công bằng và tín trung của chúng con.  Đức ái sẽ lớn mạnh trong chúng con, nếu chúng con để Thầy lôi  kéo chúng con thay vì để mình bị thu hút bởi những cái tầm phào.

7. Đau khổ của Thầy là không thể ban mình cho chúng con như lòng mong ước, và không thể chiếm hữu chúng con hòan tòan.  Bởi vì lời “xin vâng” của chúng con không trọn vẹn.
     Thầy đứng ngòai cửa mà gõ.  Biết bao cánh cửa im lìm khép kín cách lạnh lùng!
     Vì thế, Thầy cần những linh hồn nhiệt thành và tỉnh thức, đầy tràn Thần Khí Thầy, họ ra đi thúc bách các linh hồn khác mở lòng để Thầy vào với họ.  Dần dần Thầy sẽ mang ánh sáng, sự sống và ơn cứu độ đến mọi người.
     Con hãy dâng lên Cha tất cả những gì của Thầy trong mỗi người, và con sẽ giúp Thầy đi sâu hơn vào trong họ, để Thầy liên kết tất cả lại trong Thầy thành của lễ không ngừng dâng lên Cha.

Cầu nguyện

Như nai rừng mong mỏi tìm mạch nước
Hồn con cũng trông mong tìm đến Ngài.  Ôi lạy Chúa!
Hồn con khao khát Chúa, lạy Chúa là sức mạnh và là sự sộng của con.
Bao giờ con mới được tìm về ra mắt Chúa!
Khi nào con mới được gặp lại Ngài, lạy Chúa!
Ngày đêm con khóc than tìm Chúa!
Con đặt hy vọng nơi một mình Ngài.
Lạy Chúa là Thiên Chúa của con, đã bao lần Chúa cứu con khỏi thù địch con.


5. HÃY KẾT HIỆP VỚI THẦY

LỜI CHÚA:
·        Ai không đi với Ta tức là chống lại ta, và sẽ không cùng Ta thu góp tức là làm tan tác (Mt 12,30)
·        Cũng như nhánh nho không sinh quả tự mình, mà không lưu lại thân nho, thì các ngươi cũng vậy; nếu không lưu lại trong Ta (Ga 15,4b)
·        Cây nho chính là Ta.  Các ngươi là nhánh.  Ai lưu lại trong Ta và Ta trong kẻ ấy, thì họ sẽ sinh nhiều quả.  (Ga 15,5)
·        Nếu các ngươi lưu lại trong Ta và các Lời của Ta lưu lại trong các ngươi, thì muốn gì, các ngươi hãy xin, và các ngươi sẽ thấy thành sự (Ga 15,7)

1.     Hãy kết hiệp với Thầy để làm việc con phải làm, con thấy mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn.
     Khi con kết hợp với Thầy, Thầy sẽ làm sinh hoa quả tốt đẹp mọi lời nói và việc làm của con, Thầy sẽ bù đắp những thiếu sót của con.  Thầy hoàn tất điều con đã khởi xướng, sửa chữa những lầm lỡ của con, và ngăn cản những hậu quả xấu có thể xảy đến cho con.
     Khi kết hợp với Thầy, Thầy sẽ biến mọi sự thành dễ dàng, nhất là cho những hành động và lời nói của con có hiệu lực trong chương trình cứu độ trần gian.

2.     Thầy ở tận đáy lòng con, ở trong con cách huyền nhiệm, nhưng thực sự hiện diện nhiều ít tùy mức độ ân sủng con đón nhận.
     Ở trong con, Thầy ao ước mãnh liệt được lớn lên và chiếm hữu con, đi sâu vào trong con, để con thấm nhuần dấu vết của Thầy trong sự sống của con, trong việc làm của con, trong tư hữu và trong đau khổ của con.
     Ở trong con, Thầy không ngừng yêu thương con, cầu nguyện cho con, thánh hiến con.  Thầy luôn luôn cảm nghiệm trong mình tất cả mọi trạng thái tâm hồn con.
     Ở trong con, Thầy muốn thông cho con cách nhìn, cách đánh giá, cảm nghiệp của Thầy, cách Thầy hành động và yêu thương.

3.    Sống trong con, Thầy muốn dùng con để kéo dài lời tôn vinh Cha, và thực hiện đức ái nơi mọi anh em Thầy.
     Nhờ con, Thầy có thể chu toàn những công việc Thầy chưa thực hiện được trên trái đất này.
     Qua con, Thầy cũng có thể dâng lên Cha những đau khổ mà Thầy chưa nếm chịu ở đời này, và vì lợi ích cho cả nhân lọai, Thây hoàn tất nơi thân xác con điều còn thiếu trong Cuộc Khổ Nạn của Thầy.
     Nhưng Thầy chỉ có thể tự do hành động trong con, khi con chấp nhận hợp với Thầy.

4.    Trong cỏi lòng sâu thẳm của Thầy, có con ở đó !  Thật vậy, con là một cái gì thuộc về Thầy, một tế bào sống động trong nhiệm thể Thầy.
     Không khi nào Thầy nói ‘TÔI’ mà không hàm chứa con trong cái ‘TÔI’ đó.  Đúng thế, Thầy cho con vào đó và con trở thành một cái gì trong Thầy hơn điều con dám mơ ước, trở nên một với Thầy. 
    Phần con, con cũng phải sống sao để không bao giờ nói ‘tôi’ mà lại không hàm chứa Thầy trong cái ‘tôi’ đó.  Cứ thử đi !  con sẽ thấy dễ dàng hơn con tưởng !  Con sống nhưng không phải con sống, mà chính Thầy sống trong con.  Con cầu nguyện, nhưng không phải con cầu nguyện mà chính Thầy cầu nguyện trong con.  Và, cứ như thế, Thầy không trừ một trường hợp nào.
    Nhưng chớ gì trong con không có gì bất xứng với Thầy !

5.     Hãy kết hợp với Thầy trong khi Thầy hành động nơi con và trong thế giới.  Điều quan trọng không hệ ở việc con làm mà là ở chính việc Thầy hoàn tất.
     Thầy mong con cộng tác vào những họat động của Thầy.  Công việc của con chỉ có giá trị khi nó hợp với sinh họat của Thầy.
     Khi con ước ao cộng tác với Thầy thì mọi họat động của Thầy trong thế giới các linh hồn, con cũng làm với Thầy, mọi điều Thầy cầu, con cũng cầu xin với Thầy, mọi cái Thầy ban phát, con cũng ban phát với Thầy.
     Như Cha và Thầy chỉ là một, với con, Thầy cũng có thể trở nên một. 

6.     Chớ gì tư tưởng về sự hiện diện sống động của Thầy nơi con, tràn ngập cuộc sống con, làm cho nó thấm nhập tâm tình tôn thờ, lòng tin tưởng và tình yêu.
    Thầy không coi con như một hữu thể biệt lập.  Vậy con hãy chu toàn mọi việc trong sự liên kết với Thầy, và lệ thuộc vào Thầy.
     Con càng kết hợp với Thầy, Thầy càng kết hợp với con và chịu trách nhiệm về điều con xin hay việc con làm.
     Sau đó con càng mở rộng chân trời suy tư của con :  Con sẽ nhìn xem bằng đôi mắt của Thầy, suy  nghĩ với trí khôn Thầy, yêu thương bằng trái tim Thầy, cầu nguyện qua lời cầu của Thầy, hành động bởi quyền năng Thầy.
     Và tất cá những Cái đó, để phục vụ Thân mình Thầy.  Thầy muốn đưa chúng con vào đó để hưởng Niềm Vui vô tận của Thầy trong sự sống Thiên Chúa Ba Ngôi.

CẦU NGUYỆN :

    Lạy Ba Ngôi, con thờ lạy Chúa.  Xin Chúa giúp con hoàn toàn quên mình, để con chìm ngập trong Chúa, bất động và yên tĩnh như thể hồn con đã vào cõi đời đời. Ước chi không gì quấy phá sự yên tĩnh này mà làm con xa Chúa!  
    Ôi lạy Đấng bất biến ! chớ gì mỗi phút giây qua đi con càng được chìm sâu trong Chúa.
    Xin Chúa hãy trấn an hồn con, hãy biến nó thành thiên đàng của Chúa, thành nơi cư  ngụ thân thương và nơi an nghỉ của Chúa !  Con mong ước không bao giờ bỏ Chúa một mình, ngược lại, con luôn luôn được sống với Chúa cách trọn vẹn, tỉnh thức với lòng tin yêu tha thiết, tôn thờ và phó thác hoàn toàn cho họat động sáng tạo của Chúa.
     Ôi ! lạy Chúa Cứu Chuộc yêu mến, Đấng chịu đóng đinh vì yêu, con ước ao được làm bạn trăm năm của Chúa.  Con khao khát tôn vinh Chúa.  Con muốn chết vì yêu mến Chúa.  Nhưng con thấy mình bất lực.  Xin Chúa hãy bao chiếm con, hãy cho con hoà nhịp vào tác động của Chúa.  Xin Chúa hãy chiếm hữu con, hãy bao phủ con, hãy thay thế Chúa vào chính con để cuộc sống con chỉ còn là một tia sáng phản ảnh sự sống của Chúa.  Xin hãy đến trong con như một vị Thiên Chúa đáng tôn thờ ; như Đấng sửa lại mọi sự và như vị Cứu Tinh.
     Ôi lạy Đấng Hằng Hữu, Ngôi Lời Thiên Chúa !  Con muốn nghe Chúa nói suốt đời con.  Con muốn trở nên dễ dạy để con học hỏi tất ca nơi Chúa.  Con muốn luôn ngắm nhìm Chúa, sống dưới ánh sáng của Chúa trong đêm tối, trong sự trống rỗng và bất lực của con.  Ôi, Vì Sao yêu quý!, xin hãy chiếm hữu con, để không khi nào con ra khỏi tầm chiếu sáng của Chúa.
     Ôi Ngọn Lửa hừng cháy Thần Tình Yêu !  Xin hãy đến trên con và thâm nhập vào hồn con như sự Nhập Thể của Ngôi Lời.  Ước gì con trở thành một nhân lọai nữa để Chúa canh tân mọi sự.
      Lạy Thiên Chúa Cha, xin hãy nhìn xem tạo vật bé nhỏ của Chúa.  Xin hãy nhìn nơi nó Người Con dấu ái của Chúa, Người Con mà Chúa ưa thích hoàn toàn. 
Ôi lạy Ba Ngôi Thiên Chúa! Chúa là tất cả của con, là hạnh phúc của con, là sự ẩn dật vô tận, là biển bao la mà con đắm chìm trong đó.  Con xin tận hiến cho Chúa như miếng mồi ngon.  Xin Chúa bao chiếm lấy con để con được tẩm liệm trong Chúa, chờ đợi ngày được chiêm ngắm sự cao cả vô tận ủa Chúa

(Thánh Nữ  Elizabeth Chúa Ba Ngôi)


6. HÃY CẦU NGUYỆN LUÔN


LỜI CHÚA:

· Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện (Lc 11,1)
· Khi cầu nguyện chớ ham dài lời như người ngọai giáo vì họ tưởng: phải nói nhiều mới được việc. Đừng bắt chước họ (Mt 6, 7)

· Các con hãy cầu nguyện, kẻo sa chước cám dỗ (Lc 22, 40)

· Ai trong các con có bạn hữu nửa đêm đến nhà mình nói: “bạn ơi! xin cho tôi tạm ba chiếc bánh, vì bằng hữu mới ở xa tới mà tôi chẳng có gì cho họ ăn”. Người kia ở trong trả lời: “Đừng quấy người ta, cửa đóng rồi, trẻ nhỏ đi ngủ hết, ai dậy mà lấy cho anh được!”. Nhưng nếu họ cứ gỏ hòai. Ta bảo thật, người ấy không dậy mà cho vì tình bè bạn, ít ra vì họ quấy rầy nên cũng rán dậy cho đồ họ cần dùng. Nên Ta bảo cho các ngươi rỏ: “Hãy xin sẽ cho, hãy tìm sẽ gặp, hãy gõ cửa sẽ mở cho! Vì hễ ai xin sẽ được; ai tìm sẽ thấy, ai gỏ cửa sẽ mở cho” (Lc 11, 5-10)

· Nào có ai trong các con xin Cha cái bánh mà người Cha lại cho hòn đá sao? hoặc xin cá mà cho con rắn? hay là xin trứng lại cho con bọ hung? Đó, các con vốn chẳng tốt gì còn biết cho con cái mình của lành; có l‎ gì Cha các con trên Trời lại chẳng ban cho những kẻ cầu xin Ngài sao? (Lc 11,11-13)

· Hễ các con nhân danh Thầy mà xin cùng Cha sự gì, Thầy sẽ ban cho như vậy, ngỏ hầu Cha được vinh danh nơi con. Nếu các con nhân danh Thầy xin Thầy điều gì, Thầy sẽ cho điều ấy (Ga 14, 13-14)

· Mọi điều các con xin trong lúc cầu nguyện, cứ tin ắt sẽ được và sẽ ban cho các con (Mc 11,24)


1.

Khi cầu nguyện, các con cùng làm với Thầy. Lời cầu xin của con chỉ có giá trị khi nó kết hợp với lời cầu của Thầy. Và cầu nguyện với Thầy thì quá dễ dàng vì Thầy không ngừng cầu nguyện...

Chỉ có một lời cầu đích thực, lời cầu có chất lượng. Đó chính là Thầy. Chỉ có một tiếng kêu vang trên mặt đất: Đó là tiếng Thầy, trong đó qui tụ và kết hiệp mọi lời cầu.

Thầy cần lời cầu của con, vì lời cầu của Thầy, dù rất quyền năng, trong thực tế chỉ có hiệu quả tùy mức độ con kết hợp với lời cầu của Thầy. Vì con đang sống trong Giáo Hội chiến đấu, là Giáo Hội duy nhất có thể lập công.

Nếu con hiểu được Thầy đang ngong ngóng chờ lời cầu của con tới mức nào!

2.

Lời cầu của con trước hết phải là một tiếng kêu phát xuất từ đáy lòng con và hiệp nhất với tiếng kêu của Thầy. “Từ vực sâu con khẩn cầu Chúa, ôi lạy Chúa...”

Lời cầu của con quá nhút nhát, quá bất thường và hời hợt. Lời cầu của con chỉ có giá trị nếu nó diễn tả sự dấn thân trọn vẹn đời con.

Làm sao con muốn Thầy chấp nhận một lời cầu không đức tin, cũng chẳng sốt sắng? Làm sao Thầy có thể cho là quan trọng lời cầu mà chính con chỉ muốn có một nửa?

3. 

Thầy sẽ ban cho con mọi ơn con xin khi xét đó là lời ích lợi cho con và anh em con. Nhưng càng cầu xin thì con càng cho Thầy dịp để ban ơn.

Đừng sợ nài nỉ: Thầy khác với nhiều người. Nhưng Thầy muốn người ta giúp Thầy một tay để Thầy có thể ban ơn. Con hãy nhớ lời thỉnh cầu của Mẹ Thầy tại Cana, hãy nhớ sự kiên trì van xin của người đàn bà xứ Canaan và lòng tin của viên đội trưởng.

Phải, Thầy muốn họ giúp Thầy một tay. Như thế Thầy cho phép con người được củng cố sự tự do của mình trong việc cộng tác vào tình yêu của Thầy, một tình yêu chỉ xin được cho đi và tự hiến.

4.

Con không thể hiểu thầy muốn làm vui lòng những kẻ thi hành ‎y’ muốn của Thầy tới mức nào! Thầy muốn cho đi hơn con có thể tin được.

Hãy xin Thầy tất cả những gì con thích. Ngay cả lúc: vì lợi ích khác lớn hơn mà Thầy không nhận lời của con, hãy tin rằng Thầy lưu tâm đến mọi lời con xin.

Mặc dầu con không có quyền gì nhưng Thầy cho con quyền trên Thầy, quyền đó cho phép con đòi hỏi một cái gì nơi Thầy. Đó là một thứ quyền mà bất cứ người khốn khổ nào cũng chiếm hữu được trên trái tim của Đấng là chính LÒNG NHÂN HẬU. Đó là một thứ quyền mà bất cứ ai tin tưởng cũng chiếm hữu được trên trái tim của Đấng QUYỀN NĂNG và NHÂN ÁI. Một thứ quyền mà ai được yêu cũng chiếm hữu trên trái tim người yêu: Con hãy nhớ rằng Thầy yêu con vô cùng!

5.

Chính Thầy ở trong con và cầu nguyện qua con để, tùy mức độ con đón nhận sự hướng dẫn của Chúa Thánh Linh, Thầy đặt con trong trạng thái cầu nguyện.

Kết hợp với Thầy và nhân danh mọi người trên trái đất, con hãy cầu nguyện không ngừng, lời cầu của con phải trải rộng không biên giới. Con phải cầu nguyện như con đại diện cho cả nhân lọai.

Hãy cầu nguyện cho những người không cầu nguyện. Nhiều người không biết hay không múôn ngước nhìn Thầy. Tâm hồn họ như ngọn đèn leo lét, rồi tắt ngúm vì thiếu bầu khí cầu nguyện. Trong mối liên hệ sâu xa đã liên kết con với họ, con có quyền và có thể hành động nhân danh họ qua cách hô hấp nhân tạo con chuyển cho họ chút khí siêu nhiên để nâng đỡ và làm họ hồi sinh.

6.

Nhiều khi con cầu nguyện mà không có kết quả là tại con chưa nhìn lên Thầy. Hướng về Thầy, con dâng lên niềm tin, tâm tình phó thác tin yêu và ước nguyện của con. Đó là lời cầu đích thực.

Cầu nguyện hoàn hảo không ở tại nhiều lời mà là lòng ao ước mãnh liết muốn kết hợp với Thầy.

Hãy hòa ý muốn của con trong ý Thầy, lời cầu của con trong lời cầu của Thầy, Thầy se đổ tràn sức mạnh của Thầy trên sự yếu đuối của con, quyền năng của Thầy tên tật nguyền của con, ơn sủng Thầy trên sinh họat của con.

7. NÀY LÀ MẸ CON

LỜI CHÚA:

• Này tôi là tôi tá Chúa (Lc 1, 38)
• Những ai tìm Ta sẽ gặp Ta (Cn 8, 17b)
• Những ai bé mọn hãy đến với Ta (Cn 9, 4)
• Hãy ăn bánh và uống rượu Ta đã dọn sẵn cho các con. (Cn 9, 5)
• Còn Mẹ Ngài thì giữ kỹ các điều ấy trong lòng (Lc 2, 51)
• Đức Giêsu thấy Mẹ Ngài và môn đệ Ngài yêu mến đứng bên cạnh, thì Ngài nói với Mẹ : « Hỡi bà, này là con bà ». Đọan Ngài nói với môn đệ : « Này là Mẹ con ! » và từ giờ đó, môn đồ đã lãnh lấy bà về nhà mình » (Ga 19, 26-27)

1.

Qua Mẹ Maria, Thầy đã đến trần gian, cũng luôn nhờ Mẹ mà Thầy sinh ra và lớn lên trong các linh hồn.

Khi con sống hết tình con thảo với Mẹ, Mẹ càng có thể thi thố tình mẫu tử thiêng liêng với con.

Hãy yêu mến Mẹ Thầy với hết tình con thảo, vì Ngài còn là Mẹ con hơn cả mẹ ruột con nữa.

Như người Mẹ chuẩn bị món ăn và tập cho con mình làmquen với của ăn thế nào. Mẹ Maria cũng chuẩn bị ơn Chúa cho con và dọn lòng con xứng đáng lãnh nhận ơn Chúa như vậy.

2.

Mẹ Maria càng ở trong cuộc sống con bao nhiêu thì Thầy càng tác động trong con bấy nhiêu.

Hãy yêu Mẹ Maria với trái tim Thầy. Hãy yêu Thầy bằng con tim của Mẹ.

Con hãy cầu khẩn Mẹ Maria thật nhiều : có những phép lạ mà Thầy chỉ thực hiện qua sự can thiệp của Mẹ thôi.

Đến với Mẹ Thầy chính là đến với Thầy. Cầu xin Mẹ Thầy chính là cầu xin Thầy. Tôn kính Mẹ Thầy là tôn kính Thầy. Mẹ Thầy và Thầy chỉ là một.

3.

Con hãy năng nhớ đến Mẹ, Mẹ sẽ giúp con nhớ đến Thầy.

Hãy yêu Mẹ tha thiết hơn nữa, Mẹ sẽ dạy con yêu Thầy hơn.

Hãy khẩn khỏan cầu xin Mẹ, Mẹ sẽ làm chocon trở nên điều con mong ước.

Con không được nghi ngờ điều con dâng cho Mẹ. Con cũng không được nghi ngờ điều Mẹ ban cho con.

Chính tâm tình tha thiết trong lời cầu của con dâng lên Mẹ sẽ được dùng để đo lời chuyển cầu của Mẹ cho con.

Niềm tin tưởng con đặt nơi Mẹ sẽ là thước đo sự can thiệp của Mẹ trong đời sống con.

4.

Mẹ Thầy càng ở trong đời sống con, Thầy càng họat động trong con.

Thầy để Mẹ phục vụ con. Mẹ Maria chỉ xin một điều là được can thiệp cho nhân lọai ; những lời cầu từ mặt đất bay lên còn quá yếu so với nhu cầu vô tận của con người.

Nếu nhân lọai còn biết nhận ra sự khốn nạn của mình... nhưng con người, hoặc thuộc lọai tự mãn, hoặc thuộc lọai bất bình, không biết khẩn cầu lọng thương xót. Vì sự kiêu ngạo cản ngăn họ để họ tự thấy mình là đáng thương ! Và lòng thương xót của Thầy chỉ có thể thực hiện ở nơi những người nhận ra sự khốn nạn của mình và xin cứu giúp.

Nhưng nếu người ta khẩn cầu Mẹ Thầy hơn nữa ; dưới tước hiệu Mẹ nhân ái ; thì thế giới sẽ tự đặt mình vào trung tâm ân sủng.

5.

Con hãy tha thiết cầu xin Mẹ Thầy nhân danh những người không cầu xin Ngài.

Con có muốn làm vui lòng Thầy không? Con có muốn trở nên hữu ích cho nhân lọai không ? Hãy luôn luôn dâng Mẹ Thầy cho Thầy ; dâng những lời khẩn cầu của Mẹ lên Thầy, đó là tặng vật qu‎y’ nhất đối với Thầy và cũng có ích nhất cho chúng con. Sự khao khát của Mẹ Maria thật bao la như nỗi khổ của nhân lọai.

Mẹ và Thầy sung sướng biết bao khi thấy – nhờ của lễ của Giáo Hội chiến đấu ; những kết quả do lời cầu của Mẹ, tình yêu của Mẹ mang giá trị cứu rỗi và sự hiến dâng của Mẹ mang nguồn ơn cho tòan thể nhân lọai.

6.

Hãy dâng lên Thầy chính Mẹ Thầy, Mẹ là bông hoa tuyệt vời của nhân lọai. Trong mọi lòai thụ tạo, Mẹ đáng yêu nhất, đáng chiêm ngắm nhất vì Mẹ mỹ diệu và hòan hảo nhất.

Hãy dâng Mẹ cho Thầy. Con có quyền đó vì Thầy cho con quyền đó và con là của Mẹ. Mẹ là nguồn phong phú của con, là gia nghiệp, là kho báu, là Đấng bảo lãnh con.

Hãy dâng Mẹ cho Thầy, Mẹ thích điều đó vô cùng nên Ngài mong mỏi được như vậy. A ! Nếu con chỉ hiểu được Mẹ yêu thương con chừng nào ! Mẹ chỉ muốn giúp đỡ, phục vụ, nuôi dưỡng, chăm sóc, chữa trị con và ban chính Thầy cho con.

Khi dâng Mẹ như vậy, con giúp Mẹ tái hiện thực mọi giá trị của Mẹ, và nhờ Ngài con sẽ làm vinh danh Cha cũng như mang lai an bình cho nhân lọai.


8. ĐÂY LÀ GIỜI RĂN CỦA THẦY

LỜI CHÚA:

• Này là lệnh truyền của Ta: Các con hãy yêu mến nhau như Ta đã yêu mến các con. (Ga 1 5,12)

• Chính nơi điều này mà mọi người sẽ biết nơi các con là môn đồ Ta: "Ấy là nếu các con có lòng yêu mến lẫn nhau" (Ga 13,35)

• Trong tình huynh đệ, hãy mến nhau tha thiết (Rm 12,10)

• Anh em đừng mắc nợ gì ai trừ phi là yêu mến nhau, vì kẻ yêu người tất đã làm trọn lề luật. (Rm 13,8)

• Hãy vác gánh nặng của nhau, và như thế anh em sẽ trọn luật Đức Kitô
(Gl 6,2)

• Quả thật, Ta bảo các con: những gì các con đã làm cho một người trong các anh em hèn mọn nhất này của Ta, là các con đã làm cho chính mình Ta. (Mt 25,40)

• Hãy lo cho được đồng tâm ‎ ý hợp với nhau, chia sẻ cùng một lòng mến, một tâm hồn và một ‎ý chí (Phl 2,2)

• Hãy sống trong lòng mến, một thể như Đức Kitô đã yêu mến Ta va phó nộp mình vì Ta, làm lễ vật hy sinh, bình hương dâng lên Thiên Chúa.
(Ep 5,2)

• Anh em thân mến, nếu Thiên Chúa đã yêu mến Ta như thế, thì Ta cũng phải yêu mến nhau (1 Gn 4,11)


1.

Thầy là tình yêu, nghĩa là ơn ban trọn vẹn chính mình Thầy. Chớ gì lòai người hiểu được Thầy muốn ban chính mình để trở thành niềm vui, sự bình an, ánh sáng và sức mạnh cho họ tới mức nào!
Để thực hiện được ước nguyện đó, Thầy cần có những cộng tác viên khác, để nhờ họ, Thầy tỏ mình ra cho thiên hạ biết ước ao và yêu mến Thầy.

Con, chính con hãy là tình yêu sống động, mỗi ngày rõ nét hơn. Thầy muốn tình yêu lớn mạnh trong con và tất cả những gì nơi con đều mang một bầu khí yêu thương, để tình yêu Thầy có thể ngự trị trên địa cầu.

Vương quyền của Cha và của Thầy không gì ngòai tình yêu. Cha và Thầy chỉ là một trong tình yêu.

2.

Để có bác ái đích thực, con phải khiêm tốn và vô vị lợi, phải từ bỏ chính mình hòan tòan. Nhất là con phải thông hiệp với tình yêu bao la của trái tim Thầy dành cho anh em con.

Con hãy trung thành trong việc khám phá ra khuôn mặt Thầy nơi tha nhân. Thật thích thú biết bao trong việc tìm kiếm khuôn mặt của Thầy dưới những dị dạng của nhân lọai! Hãy thử đi, con sẽ thấy Thầy và con sẽ gặp được trái tim Thầy, đôi khi là trái tim đau khổ, nhưng bao giờ cũng là trái tim đầy yêu thương.

Không một ai, dù sa ngã đến mức nào đi nữa mà Thầy lại không ẩn núp trong họ - bao lâu họ còn sống trên mặt đất ; để chờ đợi, nhiều khi rất lâu, một ai đó đến nâng tảng đá lấp cửa mộ để Thầy có thể làm nó sống lại.

3.

Con hãy tập thói quen biết nhạy cảm để thấy Thầy trong mọi người sống chung quanh con, chỉ một thời gian ngắn, con sẽ gặp Thầy nơi mọi người.

Chính đức ái của con sẽ làm cho con thấy Thầy trên khuôn mặt tha nhân: cũng như qua đức ái của con mà mọi người nhận ra Thầy trên khuôn mặt con, qua ánh mắt con, qua âm thanh giọng nói của con, qua những cử chỉ bộc phát của con...

Con hãy giúp đỡ mọi người, hãy sống tốt. Thầy sẽ không khiển trách con sống quá tốt đâu. Nhưng lòng tốt cũng khôn ngăn cản con có thái độ cương quyết khi cần, vì con hành động như vậy chỉ vì yêu.

4.

Hãy sống đại lượng và có lòng trắc ẩn. Chỉ nên có hảo ‎ cũng như lời nói tốt. Hãy tránh chỉ trích vì nó chỉ phá họai, hãy tránh những rỉ tai vì nó làm mất hết tin tưởng. Đừng ngạc nhiên khi thấy người khác không hòan hảo. Nhưng hãy khiêm tốn lấy cái xà ra khỏi mắt con trước khi tìm kiếm cái rác trong con mắt anh em. Và nếu một người trong anh em xúc phạm đến con, thì con hãy coi là hạnh phúc vì có dịp để tỏ lòng nhân ái như Thầy đã nhân ái với con.

Con phải coi chừng sự lạnh lùng đến cứng nhắc, tật hay chế diễu gây tổn thương, sự dửng dưng đem lại buồn phiền. Chính Thầy; tại vườn Gethsimani, Thầy đã cần một chúc nâng đỡ và cảm thông..

Hãy khuyến khích những người sống bên con và tất cả những ai cần đến con. Con hãy lưu tâm đến công việc của họ cách tế nhị. Hãy vui mừng vì thành công của họ. Hãy chia sẽ nỗi đau khổ của họ.

5.

Con hãy luôn luôn dâng cho Thầy những họat động bác ái đang thực hiện trên thế giới, đôi khi người cho không biết và người nhận cũng chẳng hay. Nhưng Thầy ẩn mặt trong mỗi người; chính Thầy là người cho và là người nhận.

Mỗi việc con làm cho một người trong anh em con, Thầy coi như làm cho chính Thầy. Mức độ ân huệ và lầm lỗi con tha thứ cho anh em sẽ được áp dụng lại cho chính con, còn gấp trăm lần hơn nữa.

Con hãy luôn luôn hiệp vào Tình yêu của Thầy dành cho họ. Hãy yêu họ bằng chính tình yêu Thầy đã yêu thương con. Thầy đã yêu con đến chết!


6.

Hãy mở thật rộng chân trời suy tư của con. Hãy thử nhìnxem thế giới với cái nhìn của Thầy. Hãy mang trong tâm hồn con tất cả ưu tư của Thầy, và hãy mở rộng trái tim con như trái tim Thầy.

Đừng quên những người thân cận củacon, nhưng cũng hãy nghĩ đến mọi người trên thế giới, không phân biệt màu da và tiếng nói: Tất cả đều là anh em. Con hãy luôn luôn dâng họ cho Thầy để Thầy chúc lành cho họ. Con không được dửng dưng với bất cứ gì thuộc về con người. Con là công dân của vũ trụ. Kitô hữu không phải là người yêu Thầy đến quên cả thế giới, nhưng là người, vì yêu Thầy, cố gắng hết mình để phục vụ tha nhân.


CẦU NGUYỆN:

Lạy Chúa, Chúa làm tất cả vì lợi ích cho những người yêu mến Chúa. Xin khắc ghi vào tâm hồn chúng con lửa yêu mến Chúa, để không một cám dỗ nào có thể lay chuyển được những ước muốn Chúa đã ban cho chúng con.

Lạy Chúa, Chúa đã thông ban chính mình Chúa cho chúng con qua các Bí tích và Giáo Huấn của Chúa. Xin giúp chúng con trung thành với Chúa, để theo ‎ý Chúa chúng con biết yêu nhau mỗi ngày một hơn.

Lạy Chúa, xin cai Thánh Linh soi sáng và sưởi ấm chúng con, để qua ân sủng, Ngài đổ đầy tâm hồn chúng con một lòng mến nồng nàn. Chúng con cầu xin Chúa nhờ Đức Giêsu Kitô. Amen.


9. NIỀM VUI CỦA THẦY Ở TRONG CHÚNG CON

LỜI CHÚA:

·        Nay Con đến cùng Cha, và Con nói thế, lúc con ở thế gian, ngỏ hầu sự vui mừng của con được trọn vẹn nơi mình chúng. (Ga 17,13)
·        Anh em cũng vậy, bây giờ anh em lo buồn, nhưng Thầy sẽ gặp lại anh em, lòng anh em sẽ vui mừng; và niềm vui của anh em, không ai lấy mất được. (Ga 16,22)
·        Hãy vui mừng và hân hoan, vì phần thưởng các con lớn thật ở trên trời (Mt 5,12)
·        Anh em hãy vui luôn trong Chúa! Tôi xin lặp lại: hãy vui luôn! (Phl 4,4)
·        Hỡi anh em, hãy kể như  niềm vui trọn hảo, khi anh em gặp trăm điều thử thách.  (Gc 1,2)
·        Các điều ấy Ta đã nói với  các con rồi, ngỏ hầu sự vui mừng của Ta có nơi các con. (Ga 15,11)
·        Các điều này chúng tôi viết ra,  ngỏ hầu sự vui mừng của chúng tôi được nên trọn.  (1 Ga 1,4)
·        Các môn đồ mừng rỡ vì được thấy Chúa.  (Ga 20,20b)
·        Chúng tôi hằng vui sướng.  (2 Cr 6,10b)

1.
     Niềm vui đích thực chính là Thầy và Thầy không ước ao gì hơn là ban chính mình cho chúng con để chúng con được hạnh phúc.
     Thầy đã nhập thể đem lại niềm vui cho con người.  Lời loan báo cho các mục đồng ở Belem về sự giáng trần của Thầy là một niềm vui.  Bài giảng đầu tiên của Thầy ở trên núi là lời loan báo mối phúc đích thực.  Trong phòng tiệc ly, lời cuối cùng của Thầy là nói cho các môn đệ biết Thầy khao khát chia sẻ niềm vui của Thầy cho họ; chính là thành quả hy tế của Thầy.  Sau Phục sinh, các tông đồ là sứ giả đi loan báo Tin Mừng và cho mình hạnh phúc vì được chịu đau khổ vì Tin Mừng.
     Niềm vui là dấu chứng của những Kitô hữu tiên khởi; Tông đồ Phaolô của Thầy cũng không ngớt nhắc nhở họ:  <Anh em hãy vui lên trong Chúa. Tôi xin nhắc lại rằng: Hãy vui lên!>

2.
     Con đã được hoài thai và tạo dựng cho niềm vui. Từ đời đời con đã được đặt định để sống Niềm vui.  Con chỉ là con trong nghĩa trọn vẹn khi con ở trong niềm vui Thầy ban.
     Thầy muốn con cho đi với niềm vui.  Nếu con hiểu được:  Thầy yêu mến biết bao những người cho đi với nụ cười trên môi!
     Không ai phủ nhận cuộc sống đầy thử thách.  Nhưng nếu giữa những khó khăn, phức tạp và khổ đau, con biết duy trì niềm vui trong tâm hồn, là con đặt nơi Thầy sự tín thác lớn lao nhất, vì qua thái độ đó, con xác quyết sự tính thác trọn vẹn của con vào tình yêu Thầy, Đấng biết rõ cái gì hợp cho con hơn.  Và qua lời nói, con diễn tả tốt đẹp hơn sự tham gia sống động của con vào sự khôn ngoan và  ý muốn của Thầy.

3.
     Thầy đã không muốn thấy các phụ nữ khóc thương Thầy trên đường núi sọ.
     Nếu Thầy đã nức nở than khóc Jérusalem bị tàn phá vì tội lỗi, thì Thầy lại vui mừng khi thấy tội nhân ăn  năn trở lại.
     Chính thập giá của Thầy là dấu chiến thắng vẻ vang.  Chính lúc Thầy được cất lên khỏi trời và đất là lúc Thầy lôi kéo mọi người đến cùng Thầy, để Thầy dâng tất cả lên Thiên Chúc Cha.
     Đôi khi qua hy sinh mà niềm vui của Thầy lớn mạnh trong con.  Các Thánh Tông đồ và các Thánh Tử đạo đã hân hoan vui sướng thấy mình xứng đáng chịu đau khổ vì Danh Thầy.  Họ hiểu rằng nếu thông phần vào cuộc khổ nạn của Thầy để chiến thắng sự dữ, để cứu chữa hoặc gìn giữ con người khỏi vương tội ác.

4.
     Niềm vui không phải là một phần thưởng mà là một trách nhiệm.  Các Kitô hữu phải sống sao, để có thể công bố trước mặt mọi người là họ chiếm hữu được bí quyết lớn lao của niềm vui.
     Chỉ có một nguồn gốc đích thực của sự bất hạnh:  đó là tội lỗi.
     Cũng chỉ có một nguồn đích thực của niềm vui:  Đó chính là tình yêu Thầy.
     Thầy chỉ xin một điều là cho đi nhiều, nhưng con người lại quá dễ quên rằng, đối với con tim của kẻ cho đi, niềm vui của kẻ đón nhận là sự biết ơn tốt đẹp nhất và cũng là lời kêu mời để người ta cho đi hơn nữa.
    Thầy yêu hơn nữa những tâm hồn có nụ cười làm Thầy thư giãn, nó thu hút được Thầy.

5.
    Con hãy xin Thầy luôn ban cho con ơn vui vẻ.  Vì niềm vui không phải chuyện dễ, nó luôn luôn bị dằng con, thế nên con cần sự giúp đỡ của Thầy để giữ mãi niềm vui.
     Con hãy thông hiệp vào chính niềm vui là chính Thầy.  Hãy nhớ Thầy chỉ xin một điều là trao ban niềm vui cho con.
     Nhất là con hãy tìm cách xây dựng hạnh phúc nhiều hơn nữa cho những người sống chung quanh con. Con sẽ nhận ra rằng, niềm vui là một trong những cái Thầy nhân lên khi người ta biết cố gắng chia sẽ nó cho nhau.

6.
     Người ta nói về các môn đệ Thầy:  sau Phục sinh, nguyên chuyện thấy Thầy đã làm cho họ tràn ngập niềm vui.  Con hãy tập Thầy qua mọi sự và trong mọi người.  Con hãy biết rằng Thầy là hồng ân vĩnh cửu, lúc nào cũng chỉ muốn làm con thêm phong phú.
     Chính tạo vật, không phải là cách diễn tả chi tiết những ân huệ và sự hòan thiện của Thầy sao?  Thay vì phàn nàn vì những thiếu thốn, con hãy vui mừng vì những cái con có và về tất cá những gì Thầy cầu mon cho con  nhiều hơn nữa...
     Vậy con hãy đến kín múc nơi Thầy niềm vui mà tâm hồn con đang cần, để từ nơi con, niềm vui đó được tràn đầy trên những người đến với con.
     Con hãy ngắm nhìn nơi Thầy niềm vui chỉ biết làm thỏa mãn và không bao giờ để ai thất vọng, niềm vui làm con người  triển nở mà không bao giờ để lại sự hối tiếc, niềm vui không dập tắt ước muốn, mà làm cho nó được hiện thực, niềm vui luôn trẻ mãi không già.

7.
     Muôn đời Thầy vẫn là niềm vui của con. Vậy con thử nghĩ xem niềm vui đó thế nào; ngay một  ý tưởng về niềm vui đó con cũng không thể có!
     Mắt nhân lọai chưa hề thấy, tai chưa hề nghe, lòng trí chưa tưởng tượng được những gì Thầy dành cho những người Thầy chọn. Nhưng chính cho con mà Thầy đã sắp đặt để con chiếm hữu niềm vui khôn tả đó.
     Sự hưởng thụ thanh cao nhất, trong sạch nhất, nồng thắm nhất trên đời cũng chỉ là tro bụi so với niềm vui siêu việt mà Thầy chuẩn bị cho những tín hữu của Thầy.
     Ngay từ đời này, Thầy đã cho đi hơn ai khác. Nhưng đó cững chưa là gì son với lời mời của Thầy sau này:  <Hỡi đầy tớ tốt lành và trung tín, hãy vào hưởng niềm vui của chủ ngươi> (Mt 25,40)


(Nguồn : thanhlinh.net)