Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014

CANH THỨC (THỨ 7 TUẦN THÁNH)


(Mt 28, 1-10).
Chiều thứ Sáu nơi đỉnh đồi Golgôtha, Chúa Giêsu đã trút hơi thở trên thánh giá. Xác Chúa được hạ xuống, tắm rửa, xức thuốc thơm và được mai táng trong mồ. Gần trong khu vườn có ngôi mộ mới, chưa chôn ai. Xác của Chúa được đặt trong ngôi mộ mới nầy và có tảng đá lấp cửa mồ.
Trong sự thinh lặng của ngày Thứ Bảy Tuần Thánh, Giáo Hội mời gọi chúng ta cùng gẫm suy về những biến cố của cuộc đời Chúa Giêsu. Khởi đầu, Chúa Giêsu được sinh ra trong hang lừa máng cỏ tại Bethlehem. Ít ngày sau, qua mộng báo, cha Giuse và mẹ Maria đã đem Chúa trẻ thơ trốn chạy sang nước Ai-cập khỏi sự lùng giết của vua Hêrôđê. Sau khi vua Herôđê băng hà, gia đình thánh thất đã trở về làng Nazarét, vùng Galilêa để lập nghiệp. Chúa Giêsu đã âm thầm sinh sống và trưởng thành tại miền đất nhỏ bé nầy. Từ miền Nazarét, hằng năm Chúa Giêsu theo cha mẹ trẩy về thành thánh Giêrusalem để mừng lễ Vượt Qua của người Do-thái.
Tam thập như lập, Chúa đã ra rao giảng Tin mừng cứu độ, thực hiện các phép lạ và chọn lựa huấn luyện các môn đệ để tiếp tục sứ mệnh. Vỏn vẹn ba năm trời, Chúa đã rảo khắp các vùng từ Galilêa xuống Giuđêa rao giảng, canh tân và mời gọi mọi người sám hối vì Nước Chúa đã đến gần.
Một trong những khó khăn mà Chúa Giêsu phải đối diện là giữ luật ngày Sabát theo kiểu cách của các nhà lãnh đạo tôn giáo. Truyền thống ghi chép trong sách Luật của đạo Do-thái có tất cả 613 luật lớn nhỏ. Người Do-thái tuân giữ các khoản luật này cách rất cặn kẽ. Chúa Giêsu nói rằng Ngài không đến để hủy phá lề luật, nhưng làm cho kiện toàn. Các Luật sĩ, Biệt phái và các Bô lão… đã chất vấn Chúa Giêsu rất nhiều lần vì đã chữa bệnh cho nhiều người trong ngày Sabát. Họ đã gây mối thù ghét, oán giận và toan tính tìm cách loại trừ Chúa khỏi đất sống. Chúa Giêsu đã thách thức họ về cách thế giữ luật. Giữ luật không vị luật, không vị hình thức nhưng luật là để giúp xây dựng tình liên đới và sống bác ái yêu thương. Chúa tóm kết lề luật trong việc mến Chúa và yêu người.
Chúng ta có thể nhìn tổng quát hành trình giảng đạo của Chúa gần quê nhà, chung quanh vùng biển hồ Galilêa: Chúa Giêsu sinh sống bằng nghề mộc tại Nazarét, khởi đầu rao giảng và chịu phép rửa của Gioan tại sông Giođan, biến hình trên núi Tabor, dự tiệc cưới tại Cana và làm phép lạ hóa nước thành rượu, đi dọc bãi biển chọn gọi các môn đệ đầu tiên tại Magdala, giảng trên núi Tám Phúc, dậy dỗ tại Capernaum, làm phép lạ cho sóng biển yên lặng tại Tabgha và phép lạ bánh cá hóa nhiều tại Bethsaida, ngồi trên thuyền giảng đạo gần Chozarin, đi trên mặt nước biển hồ Galilêa, xua trừ quỷ ám khiến đàn heo xô xuống biển tại Gergesa, truyền các tông đồ thả lưới bên phải thuyền, truyền ông Phêro ra câu cá lấy đồng bạc đóng thuế gần Hippos và các tông đồ bứt lúa trên đường đi qua ruộng lúa vào ngày Sabát.
Qua vùng Samaria, tại giếng Giacob, Chúa đã ban nước trường sinh cho người phụ nữ. Xuống vùng Giuđêa, Chúa chữa người mù thành Jericho, cho Lazarô sống lại tại Bethania, giảng dậy nơi hội đường và trong các đền thờ chung quanh, dân chúng đón tiếp Chúa vào thành Giêrusalem khải hoàn. Những ngày sau hết, Chúa dùng bữa tiệc ly với các môn đệ, cầu nguyện tại vườn Cây dầu, Chúa bị bắt và bị kết tử hình tại Giêrusalem và vác thánh giá lên đồi Golgotha chịu đóng đinh và chết treo trên thánh giá. Xác Chúa được chôn trong mộ đá và ngày thứ nhất trong tuần, Chúa đã phục sinh từ cõi chết.
Chúa Giêsu đã hoàn tất những lời tiên báo của các tiên tri. Trong khi đi rao giảng, Chúa Giêsu đã mạc khải về Nước Trời, về Chúa Cha và Chúa Thánh Thần. Mạc khải về chính mình qua lời giảng dậy có uy quyền biến đổi tâm can. Các phép lạ chữa lành các thứ bệnh tật, xua trừ ma quỷ, biến đổi thiên nhiên và cho kẻ chết sống lại. Qua các quyền phép lạ lùng đã chứng minh Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa. Chúa mở cửa Nước Trời đón nhận những ai tin vào Ngài.
Sáng thứ Bảy Tuần Thánh, khung cảnh nhà thờ vắng lặng, gian cung thánh không có hoa nến, nhà tạm bỏ ngỏ và không có cử hành bất cứ nghi thức phụng vụ nào cho đến tối vọng Phục Sinh. Giáo Hội khuyến khích mọi thành phần dân Chúa canh thức trong suy gẫm nguyện cầu. Thực tế cuộc sống đạo hôm nay, hình như ý nghĩa nhiệm mầu của ngày thứ Bảy Tuần Thánh bị phai nhạt dần sự thánh thiêng, bù lại là những tổ chức hình thức bên ngoài ồn ào lấp đầy khoảng trống im lặng. Có nhiều giáo xứ tổ chức rầm rộ mai táng Chúa, rồi hôn chân và rước nả xầm uất như ngày hội. Chúng ta đang đánh mất sự thinh lặng thánh trong khi tưởng niệm Chúa Giêsu còn chôn trong mồ đá.
Chúa chịu chết vào chiều thứ Sáu, vọng ngày Sabát. Tất cả mọi sự chuẩn bị mai táng Chúa phải thực hiện gấp rút và mau lẹ trước khi bước vào ngày Sabát. Vì ngày Sabát là ngày Thánh của đạo Do-thái, họ sẽ không làm bất cứ một việc gì, dù nhỏ mọn. Chúa Giêsu đã nghỉ yên trong mồ đá trong ngày Sabát. Nhưng Chúa Kitô đã Vượt Qua sự chết và sống lại vào ngày thứ Nhất trong tuần. Giáo hội Công Giáo tính ngày thứ nhất trong tuần là ngày Chúa Nhật. Tất cả các cử hành phụng vụ long trọng dành vào ngày Chúa Nhật, ngày của Chúa. Giáo Hội mời gọi các Kitô hữu giữ ngày Chúa nhật, tham dự thánh lễ và kiêng việc xác.
Vào tối vọng Phục Sinh, Giáo Hội cử hành đại lễ, trang trí hoa đèn lộng lẫy. Trước thánh lễ, có nghi thức làm phép lửa, nến Phục Sinh được thắp lên và đoàn dân Chúa vừa tiến bước vào cung thánh vừa hát: Ánh sáng Chúa Kitô và mọi ngừoi thưa: Tạ ơn Chúa. Linh mục chủ tế sẽ xông hương và hát Mừng Vui Lên (Exultet). Tối nay, phần Phụng vụ lời Chúa dài với các bài đọc trích từ Sách Sáng Thế Ký, Xuất Hành, Sách Các Tiên Tri Isaia, Ezekien, Barúc…đáp ca các Thánh Vịnh và Lời nguyện. Tiếp theo là hát Kinh Vinh Danh trọng thể và chuông nhà thờ vang vọng inh ỏi. Sau khi nghe bài trích thơ của thánh Phaolô, cộng đoàn dân Chúa hát: Alleluia, Alleluia mừng Chúa Phục Sinh. Công bố tin mừng Chúa đã sống lại.
Trong Lễ Vọng Phục Sinh, nếu cộng đoàn có các ứng viên dự tòng, họ sẽ được gia nhập vào cộng đoàn dân Chúa qua các Bí tích Nhập Đạo. Linh mục làm phép nước giếng Rửa tội. Nghi thức cử hành Bí tích Rửa tội và Thêm sức cho các dự tòng. Mọi thành viên trong Giáo Hội có cơ hội lập lại lời hứa khi lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội và tuyên xưng niềm tin với nến sáng trong tay.
Mọi người trải qua những ngày chay thánh, được chuẩn bị tâm hồn qua sự hòa giải và thanh tẩy, ai ai cũng hân hoan mừng lễ Chúa Phục Sinh. Mùa Phục Sinh kéo dài bảy tuần tiếp theo với những chứng nhân phục sinh được tường thuật. Sau bốn mươi ngày, Chúa Giêsu Thăng Thiên và mười ngày sau, lễ Ngũ Tuần, năm mươi ngày sau khi Chúa Phục Sinh, Giáo Hội mừng lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống, kết thúc mùa Phục sinh.
Thứ Bảy Tuần Thánh là cao điểm nhất trong các cử hành trong năm Phụng Vụ. Giáo Hội khởi đầu một sứ vụ mới trong một niềm tin mới. Niềm tin vào Chúa Kitô Phục Sinh trong một tổ chức tôn giáo mới, đó là Đạo Công Giáo. Đạo mới không còn giữ luật của ngày Sabát, nhưng sống ngày Chúa Nhật là ngày của Chúa.
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Bronx, New YorkXin