Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

CÁI BÚA VÀ CON NGƯỜI

        Truyện kể về nỗi lo sợ của các loại cây trong rừng, từ cây cổ thụ cho đến những cây nhỏ đều sợ Cái Búa của người đốn cây. Hễ búa đi đến đâu là cây cối đều ngã rạp đến đó.
       Một hôm cây cối họp đại hội, bàn cách đối phó với Cái Búa. Để chứng tỏ rằng việc làm của tất cả cây rừng là công khai, và Búa cũng được mời tham dự đại hội này.
        Sau một lúc bàn bạc sôi nổi, đại hội kết luận: Cương quyết không cho Búa bất kỳ một khúc gỗ nào để làm cán cả. Búa mà không có cán thì làm được việc gì bây giờ. Tất cả cây rừng từ nhỏ đến lớn đều hoan hỉ về quyết định này. Dù một khúc gỗ cũng không cho!
       Bấy giờ, Búa dơ tay xin phát biểu với giọng nài nỉ đáng thương: “Xin quý vị niệm tình, thân tôi mà không có cán như người tật nguyền không tay chân, xin hãy cho tôi một lần này nữa thôi, tôi sẽ chỉ dùng Búa mình vào những việc tốt, tôi chỉ chặt những gai góc làm vướng chân quý vị mà thôi!”
       Trước lời thỉnh cầu tội nghiệp của Búa, cả Đại hội liền có sự chia rẽ vì khác quan điểm. Hội nghị phải đi đến việc biểu quyết lại. Kết qủa là đa số bằng lòng cấp cho Búa một khúc gỗ duy nhất làm cán.
       Nhưng hỡi ôi! Khi Búa đã có cán rồi, nó bèn lần lượt đốn hết những cây trong rừng, từ cây non cho đến cây cổ thụ.
                                      

       Thiên Chúa mở đường cho con người đến tự do hạnh phúc, còn ma quỷ lại tìm cách khống chế, lôi kéo ta đến đường đến nô lệ, bất hạnh, đau khổ muôn kiếp.
        Bất cứ ai cũng đều được Thiên Chúa thương yêu chăm sóc như gà mẹ ấp ủ con dưới cánh. Vì con người được sống trong vòng tay hạnh phúc yêu thương của Người, nên ma quỷ ghen tức. Vì thế mà bất cứ ai, ngày hay đêm, khoẻ hay yếu, già hay trẻ, giàu hay nghèo, đều là điểm nhắm của satan, là mục tiêu để tiêu diệt. Vì thịt con người thơm, linh hồn lại càng ngon hơn.
        Nhưng con người lại không đấu tay ngang với ma quỷ được. Vì xưa Ađam và Eva vốn thánh thiện tốt lành mà còn không thắng nổi, thì làm sao bây giờ, vốn mang trong mình nguyên tội.
        Con người thì giới hạn, mà ma quỷ lại vô hạn. Con người thì yếu đuối, satan lại mạnh bạo. Con người thì nhân từ, quỷ dữ lại lạm dụng. Con người thì mê mệt, quỷ dữ lại tỉnh táo. Con người thì nóng vội, ma quỷ lại kiên trì.
         Vì thế, bất cứ lúc nào ta nhân nhượng với điều xấu, thì đều có mặt chúng chờ sẵn. Còn nếu cho nó một cơ hội, thì ta sẽ phải hối tiếc cả đời. Bằng không thì cũng trở nên yếu nhược về tinh thần, đức tin, hay phải vất vả lắm mới sửa lại lỗi lầm, mới giữ được quân bình trong cuộc sống.
         

Tuy trí khôn con người ngày càng phát triển, nhưng so với xảo quyệt, mưu mô tinh vi của ma quỷ thì ta chẳng ăn thua gì. Nguyên chuyện biết đến hậu quả một cách đầy đủ do tội gây ra cũng chưa rõ hết.
         Hậu quả do tội thật tàn khốc mà con người không lường trước được. Tội huỷ hoại đời người như sự ăn mòn của axít, huỷ hoại hung tợn như núi lửa, tàn phá cơ thể như ung thư và hậu quả kéo dài như gia đình đổ vỡ, nên việc hàn gắn quả không dễ chút nào.
         Tội làm cho con người xa tránh Thiên Chúa và xa tránh nhau. Cô lập mình trong thế giới cô đơn. Trói buộc mình trong quá khứ, trong mặc cảm tự ti hay cố chấp.
         Sức mạnh của sự dự thdật ghê sợ. Nên với điều xấu, dù trong tư tưởng hay với việc làm, ta chỉ có một câu trả lời duy nhất cho mọi người, mọi thời, mọi lúc, mọi nơi, đó là: Không.
          Cách an toàn nhất vẫn là dựa vào Chúa, xin ơn Ngài và lấy Ngài ra tâm niệm như:
- Hãy phục tùng Thiên Chúa, hãy chống lại ma quỷ, chúng sẽ chạy xa anh em (Gc 4,7).
- Đừng để ma quỷ thừa cơ lợi dụng (Ep 4, 27)
- Anh em hãy sống tiết độ và tỉnh thức, vì ma quỷ, thù địch của anh em, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé. Anh em hãy đứng vững trong đức tin mà chống cự (1Pr 5,8-9).
- Chính Chúa là nguồn mạch bình an, thánh hoá toàn diện con người, để tâm trí, tâm hồn và thân xác được gìn giữ vẹn toàn, không gì đáng trách trong ngày Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta quang lâm (1Tx 5,23).]
THANH THANH 
(Nguồn : niemvuimoi.org)