Thứ Ba, 21 tháng 7, 2015

HỘI TRẠI TRUYỀN THỐNG LIÊN ĐOÀN THÁNH LINH LẦN THỨ V 19-20/6/2015

CẢM NHẬN VỀ MỘT HỘI TRẠI
 Anê Võ Thị Lệ Huyền – trại sinh xứ đoàn Đức Mẹ Lên Trời – Giáo xứ Bình Phong

  

“Chị ơi, mai chị đi với tụi em chứ?” đi đâu nhỉ, tôi thầm nghĩ trong đầu, rồi hỏi lại: “Em nói đi đâu thế?”. Nó lại trả lời: “Thế chị không biết mai đi trại Thánh Linh ở Vân Đõa à?”. Tôi có biết gì đâu, mới đi học ở Huế về mà biết gì nhưng nghe có vẻ thích đấy, sau một hồi bị lôi kéo tôi nhận lời đi cùng. Thế là chúng tôi quyết định lên đường về với cuộc trại vào lúc 6h sáng sau Thánh lễ. Đêm đó về tôi cảm thấy thao thức và bồn chồn, tôi cứ luôn nghỉ về cái trại mà khi xưa mình đã từng hay đi, và tôi cũng nghĩ rằng: “Cái trại lớn như thế mà tổ chức ở Giáo xứ Vân Đõa – Giáo xứ mới thành lập thì có vui, thỏa mái và đủ điều kiện sinh hoạt hay không nhỉ?”. Rồi những suy nghĩ thoáng qua trong đầu. Tôi thiếp vào giấc ngủ lúc nào không hay biết.
“Con cảm ơn Chúa, con ngợi khen Chúa vì đã cho con qua một đêm anh lành” (Đó là câu mà tôi thường hay nhẩm trong miệng bắt đầu từ lúc được học lớp kinh thánh đấy các bạn ạ). Đoàn xe lăn bánh thẳng tiến về Vân Đõa. Nói cho oai vậy chứ đoàn chúng tôi chỉ đi vỏn vẹn có 6 người thôi à, tôi cảm thấy buồn lắm, vì điều đó như báo hiệu một tinh thần Hùng Dũng đang đi xuống trong tinh thần các bạn trẻ bây giờ. Nhưng không sao, tôi đã cảm thấy vui và phấn khởi khi vừa đặt chân xuống nhà thờ Vân Đõa đã gặp ngay một người vô cùng nhiệt huyết và rất mến khách đó là Cha Phong – Cha Quản xứ Vân Đõa. Chỉ vừa gặp thôi, cha đã tạo cho tôi cảm giác thoải mái vui chơi, an toàn và ấm áp tình cha con vô cùng, cha đã sắp xếp ổn thoả mọi thứ, từ việc nhỏ đến viêc lớn, kể cả việc ghi phiếu giữ xe cũng có bàn tay, tiếng nói của Cha. Chúng con xin chân thành cảm ơn Cha.
Bước vào khuôn viên nhà thờ, lại một lần nữa tôi thầm cảm ơn rất nhiều và rất nhiều đến sự cộng tác của Ban Mục Vụ Giáo xứ nhà, mọi việc quá chu đáo: quí người mẹ thì đang tận tụy, tận tâm lo nấu ăn cho chúng con có cơm ăn trong cuộc cắm trại 2 ngày, trông mọi thứ đều rất ngon mắt, quí người cha thì nào là treo pháo, bắt dây cầu lửa, lo âm thanh, ánh sáng để diễn văn nghệ vào buổi tối, các em thiếu nhi thì cũng lo tập trung sớm để ôn lại các tiết mục đồng diễn để phục vụ cuộc trại thêm vui, ... Mỗi con người nơi đây đều tạo ra một nhịp sống rất vui nhộn và gẫn gũi.
Bắt đầu vào cuộc trại, tất cả chúng tôi được các anh chị huynh trưởng sắp xếp đội và Cha tuyên úy cũng là cha Quản xứ của chúng tôi tuyên bố khai mạc trại. Khởi đầu với bao nhiêu niềm vui và tiếng cười bởi bài đồng diễn đã chuẩn bị sẵn của các em thiếu nhi Vân Đõa. Hôm đó tôi cảm nhận được tình Chúa yêu chúng ta vô bờ, Ngài đã ngưng nắng và còn ban gió, thật là dịu mát như có bàn tay vô hình của người mẹ dìu dắt và bàn tay người cha đỡ nâng vậy.
Sau khi được chia đội, chúng tôi sinh hoạt và được các trưởng dạy cho cách chạy đội hình, cách sinh hoạt, cách thổi còi, ... đến 10h chúng tôi cũng không quên vào nhà thờ để tham dự Thánh lễ. Thánh lễ được cử hành thật sốt sắng với đầy đủ các phần phụng vụ và cũng cảm ơn quý thầy đã tập hát và tạo Thánh lễ thêm phần sốt sắng. Và cũng đã tới phiên quí người mẹ giúp chúng con có bữa cơm đầu tiên, có người vì quá mệt thì bảo cơm khô, mắm nhạt ,... có người vì quá đói nên thấy cái gì cũng ngon. Với tôi, dù nó ngon hay dở thì đó là tất cả tấm lòng của các mẹ. Chúng con xin Chúa chúc lành cho các mẹ và gia đình. Qua bửa cơm là đã về trưa, chúng tôi được phép nghỉ ngơi và ngủ một giấc để có sức tiếp tục chơi (nói vậy chứ ít có người ngủ à, tôi cũng chẳng ngoại lệ. hihi).
Rồi một buổi chiều cũng trôi qua với cuộc thi giáo lý vô cùng sôi động và căng thẳng, tôi cũng cảm thấy phục cái bạn ở Trà kiệu à.  Nếu bạn có đọc được bài này thì xin chia sẻ cách học lời Chúa cho mình với nhé! Lại được ăn bửa thứ hai do các mẹ nấu, buổi cơm chiều có vẻ như ngon miệng và đầm ấm. Và đặc biệt là thành viên các Giáo xứ đang chuẩn bị tiết mục văn nghệ để góp vui cho đêm nay. Người thì tắm rửa, đứa thì tô son đánh phấn, ... mọi công việc có lẽ tấp nập vì ai ai cũng trông chờ cái đêm vui vầy và đầy ý nghĩa ấy, tôi cũng vậy, cũng mong đến đêm vô cùng.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ các bạn được lệnh triệu tập và ngồi chờ đón xem các tiết mục văn nghệ, mỗi tiết đều mang đặc sắc và ý nghĩa riêng, các lời ca, tiếng hát, điệu múa, lời kịch, ... đều mang đến niềm vui khôn xiết cho khán giả. Không kém phần quan trọng trong đêm đó chính là cầu lửa và đốt lửa trại. Mọi người đều thinh lặng trong lời cầu lửa nghe thật linh thiêng đến rùng rợn, lửa xuống cũng là lúc chúng tôi được nhảy múa và sinh hoạt thật náo động, tiếng nhạc xập xình, tiếng hò hét vang dội, tiếng lửa cháy tí tách, ... tất cả như hòa lấy nhau mà đem niềm vui về cho mọi người. Lửa bắt đầu tàn, tiệc vui rồi cũng có lúc tan, dưới sự chỉ dẫn của cha và các anh chị huynh trưởng mỗi người đều thinh lặng trong ý thức để cầu nguyện với Chúa, Mẹ Maria và các Đấng, cảm ơn các Ngài đã che chở qua một ngày vui vầy bên nhau và cũng xin gìn giữ qua một đêm an lành. Trong đêm tối tĩnh mịch, đâu đó vẫn vang lên tiếng đàn của guita và tiếng hát hò của các bạn trẻ còn sung sức, có bạn thì chìm trong giấc ngủ ngon sau một ngày sinh hoạt vui vẻ, có người thì lại tìm đến một nơi yên tĩnh để tâm sự, tám chuyện với bạn mới quen, lại còn có người vô nhà thờ để cầu nguyện nữa, ...
Đêm đã về khuya, mọi sinh hoạt, đi lại, hò hét đã thưa dần. Mọi người bắt đầu lao vào giấc ngủ say, nhưng cũng không ít người đang còn ngồi tản ngẩu cho đến sáng dù đã mệt. Nói đến đây thì cảm thấy có lỗi với Các Cha và các huynh trưởng, chúng con xin thành thật xin lỗi vì chúng con đã làm buồn lòng các ngài, không vâng lời mà đi ngủ để sáng mai dậy sớm đi lễ. Một đêm ngắn ngủi cũng qua đi, giờ đây tôi cảm nhận được rằng: “Nơi đâu có tinh thần Hũng Dũng nơi đó có Chúa đi cùng và đem niềm vui trong sinh hoạt tới cho nhau, không nhất thiết phải cần đến một nơi đầy đủ tiện nghi cho sinh hoạt và cũng có thể đến những nơi mặc dù không đầy đủ tiện nghi, không rộng rãi thoáng mát nhưng lại chứa tràn trề nhựa sống của tinh thần Hùng Tâm Dũng Chí, tựa như Giáo xứ Vân Đõa vậy”.
Tiếng chuông nhà thờ báo động, tất cả phải vào nhà thờ để tham dự Thánh lễ, tôi còn nhớ vì quá hăng say chơi thâu đêm nên đến lúc mặc áo lễ vào rồi, cha Tuyên úy phải ra tận lều trại để gọi những người còn ngái ngủ thức dậy vào với Thánh lễ. Chúng con cảm ơn cha vô cùng, cha đã không la mắng nhưng lại luôn nhắc nhở chúng con làm những điều hay lẽ phải. Xong phần dự lễ là mọi con người đã tỉnh ngủ để chuẩn bị cho trò chơi lớn, nơi đây tôi nhận thấy được các bạn trẻ của chúng ta rất hăng say, vâng lời và nghiêm túc mặc dù Ban tổ chức cho chơi nhiều trò rất khó khăn và khổ sở: nào là phải giải mật thư, nào là phải bò qua ghế, phải chạy đường dài, phải bắt kiến cột nó lại bằng sợ tóc, phải chạy qua cánh đồng trơn trượt  có nhiều bạn té nhớp hết cả bộ đồ đấy ak!), đồ thì còn đang ướt nhem mà lại phải bò qua sa mạc (qua cát trắng đấy các bạn) làm cả người lấm lem và đặc biệt là đóng giả Chúa Giêsu trên đường khổ nạn, .... nhưng tinh thần của các bạn không hề xuống, vẫn chơi cho đến cùng dù vất vả. Xin chân thành cảm ơn đến tất cả các bạn vô cùng. Hôm đó là mồng 5, nên sau trò chơi lớn chúng tôi được các mẹ dọn một bửa trưa vô cùng đầm ấm và thịnh soạn: có cả thịt heo, mì Quảng, đồ trộn, bánh quấn, ... đầy đủ các món truyền thống nơi đây. Lại một lần nữa chúng con thầm cảm ơn các mẹ đã lo lắng quan tâm đến ngày sum vầy gia đình của chúng con, tuy không ở nhà nhưng vẫn nhận được sự đầm ấm ấy.
Tiếp tục qua buổi trưa của ngày thứ hai, có vẻ như cơn mệt đã ập xuống trên tất cả mọi người, nhưng vẫn cố gắng vào nhà thờ Chầu Chúa rồi ngủ gà ngủ gật, cũng có người dậy không nổi nằm luôn ngoại trại. Thời gian cũng sắp hết, chúng tôi lại được vào nhà thờ để tìm hiểu lịch sử và những kiến thức về Đoàn Hùng Tâm Dũng Chí, thú thật chứ đối với tôi, nhưng kiến thức ấy còn có nhiều cái mình chưa tìm hiểu và chưa biết đến, mong rằng chúng ta sẽ cố gắng tìm hiểu nhiều hơn về các công tác, ý nghĩa của Đoàn này.
Thời gian thật nhanh nhẩu đua nhau mà qua cho hết ngày, rồi cũng đến lúc chia tay lên đường. Niềm vui chưa phai mà phải rời xa những người bạn mới thân quen, thật xao xuyến và bồi hồi. Mỗi người một hướng để về giúp giáo xứ và để loan báo Tin mừng của Chúa trong hoạt động sinh hoạt Tông đồ thiếu nhi. Một lần nữa thay mặt cho các anh chị em trong đoàn hùng tâm dũng chí của các giáo xứ, con xin chân thành cảm ơn Cha cố vấn, Cha tuyên úy, Cha quản xứ Vân Đõa, Quý cha quản xứ các xứ đoàn, Ban mục vụ giáo xứ Vân Đõa, các anh chị huynh trưởng của đoàn Hùng Tâm Dũng Chí Thánh Linh, Quý Thầy, cùng tất cả mọi người đã không quảng công, ngại khó mà tạo mà điều kiện thuận lợi cho chúng con có hai ngày trại vô cùng bổ ích và ý nghĩa. Vì tuổi trẻ bồng bột, nông nổi có nhiều lúc không mau mắn vâng nghe, chúng con thành thật xin lỗi và mong các ngài bỏ qua, tiếp tục cầu nguyện cho chúng con thêm nhiều ơn Chúa để giúp Nước Chúa được tỏa sáng trong mỗi người chúng con. Xin Thiên Chúa là Cha toàn năng ban tràn đầy ơn phúc trên quí cha, quí thầy, quí huynh trưởng, giáo xứ Vân Đõa và các bạn trại sinh.
MỘT SỐ HÌNH ẢNH SINH HOẠT :


















(Nguồn : hungtamdungchi.org)