Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016

XÓT XA


(sao lại có thể than thân, khi ngoài kia còn đầy sương gió?)

Anh có thấy chạnh lòng
Ai cơn ho sù sụ
Hay quay mặt lạnh lùng
Mặc lệ đắng ai tuôn?
Anh có thấy muộn phiền
Tay người hành khất ngửa
Hay để mắt nhắm nghiền
Lánh đau khổ kề bên?
Có thấy tài sản mình
Sáng lấp lóa trong đêm
Khi ngoài kia rón rén
Vỉa hè giấc chẳng yên?
Chén rượu có tràn trề
Cho lòng hênh hếch mũi
Mặc bước sầu lê thê
Kẻ chưa có nẻo về?
Có nghĩ mùi nước hoa
Khỏa lấp được xót xa
Như than hồng tím lịm
Đợi chờ giữa gió mưa?
Tiếng đàn nào ru êm
Cho nghèo đói bình yên
Lời thơ nào nấu chín
Những nhúm gạo hẩm hèn?
Thử nghe lời rỉ rẩm
Kẻ lóc cóc tha phương
Cầu thực, lại cầu thực
Đói khổ thật… phi thường!
Mấy ngày, lịch rồi hết
Mấy đói nữa hỡi cơm
Mấy khát, mấy tủi hờn
Mấy tàn như tờ lịch cuối?
Nếu có chút hoang mang
Sau phố xá huy hoàng
Đầy mảnh người quạnh quẽ
Tới đi, kẻo muộn màng!

LAM TRẦN 28.12.2016