Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

TÌM....







Thế là cánh diều, một chiều rơi xuống
Nước mắt rưng rưng trên lứa tuổi học trò
Diều nằm đâu đó trong ngút ngát mộng mơ
Thỉnh thoảng lật bật gió lùa, không dậy nổi…

Vậy đó, đời chúng ta như cánh diều mệt mỏi
Quay lưng đi khỏi mọi nhám nhúa trần gian
Những ngày xưa thúc giục dưới ánh trăng vàng
Nghe xao xuyến, mà đường về ôi xa tít tắp…

Sợi chỉ buộc trên lưng, thẫn thờ, ngằn ngặt
khóc theo cơn mưa đang ồn ã hằm hè
Cứ như thế này, diều mãi mãi chơ vơ
Trống trải thở giữa vô vàn nhớ tiếc…

Diều và chỉ, hai cuộc đời mải miết
Theo nhau đi, ghìm gió giữa lưng trời
Đan chân nhau sau một cú nhào rơi
Để biền biệt mắt học trò đỏ lệ…

Ừ! Có lẽ chúng ta là từng chút thật tệ
Chút diều mơ đã lảo đảo xa rời
Chút chỉ buộc một phút chếnh choáng thôi
Mà mất hút màu hồng trên lưng trời chiều tím ngắt…

Còn một chút thằng bé con trong ta là ngâm nga câu hát
Đứng dậy đi! Cuộn lại nhúm chỉ thừa
Mặc lũ tay run, mang máng mẫu diều xưa
Làm cái khác, chờ thằng cháu kia lớn chút nữa…
                        
                                                  LAM TRẦN 25.05.2015  (***)



                       

(***) Không biết  là do  "cái quên" ngày tháng rất dễ thương của tác giả  hay là  một sự cố tình . Dù gì , cũng xin cáo lỗi cùng bạn đọc . 
bllcht .