Chủ Nhật, 11 tháng 9, 2016

LÒNG THƯƠNG XÓT VÔ BIÊN CỦA THIÊN CHÚA



SUY NIỆM
CHÚA NHẬT XXIV THƯỜNG NIÊN C - 11/9/2016

Bài Tin Mừng chúng ta vừa nghe là một trong những trang đẹp nhất của Tin Mừng. Có thể gọi đây là Tin Mừng của Tin Mừng. Vì chương 15 của Luca được nhiều nhà chú giải Kinh Thánh coi như một bản tóm tắt tất cả Tin Mừng. Đó là Tin Mừng nói về một Thiên Chúa là Cha giàu lòng thương xót. Lòng thương xót của Thiên Chúa thực vô biên, dài, rộng, cao, sâu khôn lường, ta không thể nào hiểu thấu. Những bài sách thánh hôm nay hé mở cho chúng ta thầy một số nét về lòng thương xót vô biên đó.
1. Nét thứ nhất về lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa là: sự tha thứ.
Tình yêu đích thực không được đo bằng đam mê nồng cháy. Bởi những đam mê nồng cháy mau qua như một cơn bão lốc. Bão lốc qua đi chỉ để lại đổ vỡ điêu tàn.
Tình yêu đích thực không được đo bằng hy sinh tận cùng. Người ta có thể hy sinh mạng sống vì của cải, danh vọng. Hy sinh như thế có thể chỉ vì bản thân mình chứ không phải vì người khác.
Tình yêu đích thực được đo bằng sự tha thứ. Chỉ có yêu thực lòng, yêu tha thiết mới có thể tha thứ. Khi yêu người ta dám cho đi tất cả. Nhưng ít có ai cho đi sự tha thứ. Chính tha thứ mở cho ta cánh cửa dẫn vào thâm cung nhiệm mầu của tình yêu.
Tha thứ là đặc tính của tình yêu Thiên Chúa. Ta hãy đọc lại lịch sử dân Israel. Biết bao lần dân chúng phản bội, chống lại Thiên Chúa. Nhưng Chúa vẫn nhân từ tha thứ. Khi Môsê cầu nguyện trên núi, dân Do Thái đã phản bội, gom góp vàng bạc đúc tượng bò mà thờ. Chúa nổi giận muốn phạt họ. Nhưng khi Môsê nài xin Chúa, Chúa đã nguôi giận mà tha thứ cho dân.
Phaolô ghét đạo Chúa, đi tìm bắt những người theo Chúa. Nhưng Chúa đã thương hoán cải ông. Hơn nữa, Chúa còn chọn ông làm Tông đồ cho Chúa.
Người con bỏ nhà ra đi, phung phí hết tiền của cha, nhưng người cha già vẫn yêu thương chờ đợi, tha thứ hết khi nó trở về.
Sự tha thứ của Thiên Chúa đối với con người, nhất là người tội lỗi thực là vô biên. Sự tha thứ ấy minh chứng tình yêu của Thiên Chúa đối với con người lớn lao biết chừng nào.
2. Nét thứ hai về lòng thương xót vô biên của ThiênChúa. Đó là: sự đi tìm.
Thiên Chúa sẵn sàng tha thứ, nhưng Người không chỉ ngồi đó chờ kẻ có tội trở về xin lỗi rồi mới thứ tha. Không, chính Thiên Chúa chủ động, có sáng kiến đi tìm con người. Đó là nét độc đáo trong tình yêu thương tha thứ của Thiên Chúa.
Chính Chúa đi tìm Phaolô khi ông đang trên đường lầm lạc, có sáng kiến làm ông té ngựa để đưa ông trở lại với Chúa. Chính Chúa là người chăn chiên đi tìm con chiên bị lạc. Là người phụ nữ quét nhà tìm đồng bạc đánh rơi. Là người cha ngày ngày ra ngõ tìm đứa con bỏ nhà đi hoang. Cuộc đi tìm không phải dễ dàng. Người chăn chiên phải băng đồi vượt sông, luồn lách qua gai góc, dẫm đạp sỏi đá, chịu đựng nắng mưa, bất chấp thú dữ rình rập. Người phụ nữ phải thắp đèn soi vào mọi ngóc ngách trong nhà, lùa chổi vào những khe nứt nhỏ bé, kiên nhẫn moi móc tìm kiếm niềm hy vọng mong manh. Người cha phải vượt qua những thành kiến xã hội, lòng tự ái bị thương tổn, trái tim đau đớn vì yêu thương.
Đi tìm là yêu thương. Còn hơn thế, đi tìm là đã tha thứ. Quả thật Chúa đã yêu thương ta trước. Người yêu thương ta trước khi ta biết Người. Người tha thứ cho ta trước khi ta xin lỗi. Người đi tìm ta trước khi ta trở về.
3. Nét thứ ba về lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa. Đó là: Thiên Chúa yêu thương từng người, dù rất bé nhỏ.
Trong đời sống xã hội, những người bé nhỏ nghèo hèn thường bị bỏ quên: sống cô đơn, chết cô độc, chìm vào quên lãng. Nhưng trong trái tim Thiên Chúa, mỗi người đều chiếm một vị trí quan trọng. Mỗi người đều là duy nhất độc đáo, không thể thay thế được đối với Thiên Chúa. Càng bé nhỏ nghèo hèn lại càng chiếm vị trí quan trọng trong tình yêu  Thiên Chúa.
Một con chiên lạc có gì so với 99 con chiên còn lại. Giữ 99 con còn lại vừa nhàn nhã lại vừa có lợi. Đi tìm một con đi lạc vừa mệt nhọc lại vừa thiệt thòi. Nhưng trong tình yêu làm gì có tính toán thiệt hơn. Một con chiên nhỏ bé lạc loài đã chiếm hết trái tim của người mục tử nhân từ. Bao lâu chưa tìm được con chiên nhỏ bé gầy gò, lạc bầy ấy, lòng người mục tử  ấy vẫn còn khắc khoải lo âu.
Đứa con bỏ nhà ra đi, xài phí hết gia sản cha mẹ làm sao sánh được với đứa con trai ngoan ngoãn ở nhà, biết chăm lo công việc, luôn hiếu thảo phụng dưỡng mẹ cha. Ấy vậy mà người cha ăn không ngon, ngủ không yên, tắt tiếng cười, mắt mờ lệ, bao lâu đứa con hư hỏng chưa trở về.
Bà quí tộc Elizabeth quì cầu nguyện trong nhà thờ, bỗng như có tiếng Chúa nói thì thầm bên lai : "Con hãy xây nhà cho Ta cư ngụ". Xác tín đây là lời Chúa nói riêng cho mình, bà mau mắn xây một nhà nguyện.
Nhưng dù nhà nguyện đã được xây xong bà vẫn nghe tiếng Chúa nói cũng lời như vậy: "Con hãy xây nhà cho Ta cư ngụ ". Thầm nghĩ rằng Chúa muốn xây nhà nguyện lớn hơn, đẹp hơn cho xứng với Người, vì sự giàu sang Chúa ban cho bà còn quá dư thừa. Thế là bà đi sang vùng bên cạnh tìm mua một miếng đất lớn hơn và mướn người xây nhà nguyện đẹp hơn, lộng lẫy hơn. Bà Elizabeth nghĩ thầm là lần này Chúa phải vui lòng lắm, vì không ai trong vùng có ngồi nhà đẹp hơn.
Lạ thay, khi cầu nguyện bà vẫn còn nghe tiếng van nài khẩn thiết: " Con hãy xây nhà cho Ta cư ngụ ". Bà thưa với Chúa.
- Con đã xây cho Chúa ngôi nhà đẹp nhất, lớn nhất vùng này rồi. Chúa muốn con xây nhà như thế nào đây? Xây một vương cung thánh đường nhất nước này chăng?
Tiếng Chúa thì thầm trả lời:
- Con hãy nhìn qua bên kia cửa sổ xem, con đang thấy gì? 
- Dạ, con thấy một gia đình đang nương tựa dưới gốc cây bên lề đường.
Và tiếng Chúa nhỏ nhẹ :
- Con hãy xây cho họ một căn nhà, đó là con đã xây nhà cho Ta.
Thật kỳ diệu tình thương của Thiên Chúa. Chính vì những tâm hồn bé nhỏ, tội lỗi, yếu đuối ấy mà Thiên Chúa đã sai Con Một Người xuống trần gian như lời Chúa Giêsu nói: “Những người bệnh mới cần đến thầy thuốc”.
Thực là vô biên lòng thương xót của Thiên Chúa. Lòng thương xót ấy lớn hơn cả trái tim của ta. Ơn lành của Thiên Chúa lớn hơn cả tội lỗi của ta. Sự tha thứ của Thiên Chúa lớn hơn cả trí tưởng tượng của ta. Tất cả chúng ta hãy đến với Người. Hãy mang theo những yếu đuối lỡ lầm của ta. Hãy cho Người xem vết thương từ lâu gặm nhấm trái tim ta. Hãy tâm sự nỗi buồn vô vọng của ta. Thiên Chúa Cha chúng ta là Đấng giàu lòng thương xót. Không có tội lỗi nào Người không tha thứ, không có vết thương nào Người không chữa lành. Không có nỗi buồn nào Người không an ủi.
(Nguồn : http://tgpsaigon.net/)


              Hai gia đình- Bốn người con
                    ( suy tư từ Lc15. 1-32)

     Gia đình nọ đương thời lập nghiệp. 
     Sai hai con làm việc ruộng đồng.
            Người anh lên tiếng: con không…
   Người em miệng nhận, nhưng lòng chẳng ưng.
         Người anh cả bỗng dưng nghĩ lại
          Vâng ý cha, nhẫn nại ra đi
                Người em lại tỏ ra “lì”
  Nói vâng, nhưng chẳng thực thi việc làm.
           Gia đình khác vào hàng giầu có
            Cũng hai con, nhưng bố tuổi già.
               Gia phong đang lúc thuận hòa
  Người em nằng nặc đòi cha chia phần.
             Được mãn nguyện, chẳng cần tu chí.
             Cứ ăn chơi, phung phí thoả lòng,
                   Tới khi tiền hết, bạc không
  Biết mình ngu dại chẳng hòng ai thương…
              Chàng chợt nghĩ: lẽ thường cha mẹ
              Mãi thương con chẳng thể xa lìa…
                     Thế là chàng quyết ra về,
   Ăn năn xám hối, nguyện thề canh tân .
              Người anh cả, lòng nhân chẳng có
               Thấy cha mình rộng mở tình thương,
                     Chàng ta nổi máu ghen tuông,
    Trách cha quí nó, chẳng thương con này...
***
Cảm nhận:
Tin Mừng Lời Chúa dạy:
                            Gia đạo với gia phong,
                            Cha mẹ cùng con cái
                            Thương yêu phải hiệp thông…
                            (Thế Kiên Dominic)   

   Tiếng gọi yêu thương
               ******** 
Yêu thương: đạo nghĩa trọng dường bao!
Nhân thế ai người chẳng ước ao.
Xã hội, gia đình luôn kết hiệp,
Giầu nghèo, khoẻ yếu mãi tương giao
Thương người chẳng mến, sao đành dạ,
Yêu bạn không thương, giả dối sao?
Bác ái, công bình mong triển nở,
Yêu thương, tương trợ được nâng cao…
                        Thế Kiên Dominic