Thứ Bảy, 20 tháng 10, 2012

Thơ NGÔ KIM LAN

Mời các anh chị Trưởng thưởng thức chùm thơ ngọt ngào , lãng đãng của  nữ thi sĩ  Ngô kim Lan, một "Ấu Dũng" của HTDC gx An hòa cũ  thời  ....năm 60 của thế kỷ 20 .

       An hòa


           Cho tôi về lại An Hòa xưa
           Có lũy tre xanh ,cỏ kín bờ
           Có con đường nhỏ, mòn chân cát
           Có những trưa hè tiếng võng đưa

           Cho tôi tìm lại ngôi trường xưa
           Bập bẹ,ê a tiếng i tờ
           Ngôi nhà thờ nhỏ:chuông chiều sớm
           Vọng tiếng kinh cầu tự lúc hoang sơ
           
           Cho tôi tìm lại những ngày thơ
           Dưới bóng phi lao,cả bóng dừa
           Trốn trốn ,tìm tìm rồi đuổi bắt
           Có cả tình thơ,cả ước mơ

           Ngẩn ngơ còn đó những chiều thu
           Nhè nhẹ heo may với sương mù
           Nhớ tháng mưa dầm ,chờ đông đến
           Thương nắng hạ vàng tiếc mưa thu

           Làm sao tìm lại tuổi thơ tôi
           Ngày xua xa quá ,xa mất rồi
           Xuân qua ,hạ đến ,thu đông tới
           Tìm ....Biết bao giờ....Đâu dễ nguôi.

                                                                      

           

                  ĐamB’ri

                  Ta trở lại ĐamB'ri .
                  Vẫn có mưa ,có rừng và thác đổ
                  Thung lũng âm u và sương mù phủ           
                  Ngan ngát lòng ta một nỗi niềm riêng
                  Dòng nước lặng lờ..yên
                  Thác ồn ào tuôn đổ
                  Như anh và em cây lặng lẽ cúi đầu
                  Thật ngại ngùng ta chạnh nghĩ đến nhau
                  Vẫn bối rối ,nao nao.....ngọt ngào xưa cũ
                  ĐamB'ri buồn lặng lẽ
                  Gió thì thầm khe khẽ: biệt ly
                  Người đi !
                  Làm gì có trăm năm mà đợi
                  Ai bảo có kiếp sau mà chờ

                                                                     Tháng 7/ 2010


                    

  Bóng khuất


    Ta mơ thấy em về chập chờn kí ức
   Lãng đãng mây chiều ,vội tím hòang hôn
   Nắng tàn ,muộn màng - day dứt
   Bờ vai rung - phiền muộn
   Lóng lánh gịot sương đêm
   Vành trăng khuyết lửng lơ-một mình -chơ vơ
   Như mảnh thuyền trôi đơn độc
   Thoáng chốc
   Sóng cồn cào vỗ giấc bình yên
   Vành trăng nghiêng
   Ánh vàng soi bóng khuất
   Trong tận cùng kí ức...ta nhớ em .
                                                             

                          

                        
          Hương xưa

       
        Cơn mưa chiều rất lạ
        Bất chợt rơi cuối đông
        Nghe chừng như vội quá
        Trách trời sao mênh mông

        Ai lau giùm giọt mưa
        Long lanh trên phiến lá
        Ai giữ chút hương xưa
        Nghe chừng như rất lạ.

                       

     
         Trăng khuya

      
       Đêm khuya trăng vàng úa
       Ngọn trúc phất phơ lay
       Gío vô tình lùa vội
       Khe cửa ,sương lạnh đầy
       Thì thào đêm thổn thức
       Nhạt nhòa ánh trăng khuya
       Lao xao cành lá trúc
       Lại ngỡ bước ai về.
  

                               
       

     
       Đêm loong coong tiếng gõ
       Bàng bạc vạc kêu sương
       Liêu xiêu đôi chân nhỏ
       Nghêu ngao ở cuối đường.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét