Thứ Tư, 22 tháng 4, 2015

LAN MAN


Rõ ràng, mọi sự không mãi mãi nằm trong tay ta. Tháng ngày cứ trôi đi làm chân ta dính vào một lối ngày càng hẹp lại. Dĩ nhiên, ta có thể xoạc chân ra, rồi di di đôi giày trên trảng cỏ bên cạnh. Trảng có ấy còn nguyên nét ban sơ, chờ ta khai phá, hay ít ra, chờ ta vun vén để có một lối đi mới tinh tươm, lạ lẫm…
Ô hay! Sao ta lại e ngại việc ngày xưa ta vẫn làm? Có lẽ đầu óc ta đắn đo trước những bụi gai khô khốc chắn tầm mắt vốn không còn trông rõ như ngày nào! Có lẽ ta ngại ngùng băng qua con suối, vì biết đâu, trong lòng suối đơn sơ ấy, lại không có một con…cá mập đói mồi! Có lẽ ta không dám trèo lên cành cây cao mà định hướng đi cho cuộc đời vốn chẳng còn dài là mấy của ta, vì biết đâu, đến lượt ta thì cành cây ấy đã sẵn sàng gãy xuống, đánh rơi ta xuống thung lũng đầy hoa vàng dưới kia! Hoa vàng thì dĩ nhiên là đẹp rồi! Thung lũng đầy hoa lại càng đầy vẻ tiên cảnh…Nhưng rơi xuống rồi, liệu ta có còn cái mạng cùn mà ngắm nghía bầu trời phía trên đang mỉm cười ghẹo ta: Ngươi khờ quá!
Rõ ràng, mới ngày nào đây, ta còn bay nhảy, thoắt ẩn thoắt hiện như chú tắc kè trên lưng cây rừng cao nghệu! Mới ngày nào đây ta còn như cơn gió lùa vào mọi cửa sổ để thấy rất nhiều đôi mắt nhung tơ! Mới ngày nào đây mà mọi cái đã xa như mảnh mây cuối trời lãng đãng…
Ta chợt nhớ lời Đức Giêsu nói với Ông Phêrô, sau khi sống lại rồi hiện ra với các môn đồ trên bãi biển: “Thật! Thầy bảo thật cho anh biết: Lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tùy ý. Nhưng khi về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn”
Có buồn không nhỉ?
Không! Nếu ta biết con đường ta sẽ đi là rất tử tế, dẫu có thể sẽ làm ta rơi xuống thung lũng hoa vàng ấy. Có lẽ, trước khi chạm đất để thân ta tan thành mây khói, ta đủ thời gian để cảm tạ Thượng Đế vì ta sẽ chết mà không hối tiếc điều gì. Thậm chí, mảnh mây cuối trời kia không mỏng manh như con mắt trần gian ta thấy, mà thật ra, nó thừa cả chiều dày và độ đậm đặc để bọc gió, đưa ta về một thế giới vĩnh hằng…
                                                                           LAM TRẦN 19.05.2015





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét