Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2015

ĐOÀN CHIÊN THIẾU NGƯỜI CHĂN



CHƠ VƠ
 
Đời vẫn trôi đi, vẫn trôi đi
Với biết bao cố gắng, lặc lè!
Có kẻ gồng mình trong lũ dữ
Chỉ mong tồn tại, dẫu thảm thê…
 
Ngày vẫn qua đi, chẳng đợi chờ
Mặc ai gánh nặng, gót chơ vơ
Mặc ai tủi hờn, ai trách móc
Mặc ai bươn chải với nghi ngờ…
 
Trời vẫn xanh xanh, dẫu lạnh lòng
Nắng cứ quay cuồng trên mái nghiêng
Mưa cứ cười khi môi muối lệ
Gió vẫn gào những khúc đành hanh…
 
U mê, oán giận vẫn đầy tim
Làm sao có được phút yên bình
Làm sao nhìn xuyên qua đau khổ
Thấy ánh mắt Ngài thật ấm êm?
 
Quả vậy, thế giới đầy nhiễu nhương khiến con người âu lo…
Gia đình trong vòng vây chia rẽ, khiến tình yêu đội nón tạ từ…
Xóm làng bị hun trong khói mù nghi kỵ, làm đôi mắt tối lại chẳng còn nhìn thấy ai trên bờ cỏ…
Mỗi con người đang bị xâu xé giữa những ước muốn trần trụi của cuộc đời: tiền bạc, uy thế, tình cảm…
Rõ là con người đang chơ vơ, đau khổ
Ta có làm gì được cho hình ảnh ấy lại tươi màu?
Hay cũng như mọi người, ta dấy cuộc khổ đau
bằng lời nói, bằng việc làm không có tình yêu làm nền tảng?
 
Nghĩ như thế, thì cũng giật mình khi nghe lại Lời Chúa qua Tin Mừng Thánh Marco đoạn 6, câu 30-34:
“…Ra khỏi thuyền, Đức Giê su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều”
Ôi! Thế giới chung quanh có thật nhiều điều phải làm, mà ta có khi nào động tâm

                                                     
              
                                                          LAM TRẦN 18.07.2015


ĐOÀN CHIÊN THIẾU NGƯỜI CHĂN 
(Cảm nhận từ:Mc 6, 30-34)

*
Tông đồ vâng mệnh Chúa ra đi,­
Đúng hẹn cùng nhau đã trở về.
Xum họp quanh Thầy mà báo cáo
Công trình rao giảng, đến và đi…

*
Chúa tỏ tình thương cách lạ lùng:
Ngài ban lệnh thưởng bữa ăn chung
Và khuyên đi ngủ cho hồi lực.
(Tiên báo đời sau sẽ thưởng công.)

*
Thầy trò tạm nghỉ bước lên thuyền
Để trở về nơi bến sóng yên.
Dân chúng biết ngay nơi bến đó
Họ liền đi tới gặp Cha hiền.

*
Thiên Chúa tình thương – lượng hải hà.
Đoàn dân, Chúa biết, đến từ xa,
Họ là trong số đoàn chiên lạc
Chìm nổi chơi vơi chốn phong ba…


Ngày nay Giáo Hội mãi tuân hành.
Lãnh nhận ơn riêng Chúa Thánh Linh,
Sứ vụ tông đồ luôn hoạt động,
Giảng rao Nước Chúa- Nước trường sinh.

    
Câu đối:

LÚA    CHÍN    ĐẦY    ĐỒNG   CẦN    THỢ    GẶT.
CHIÊN NGOAN LẠC TRẠI THIẾU NGƯỜI CHĂN.

                                                        (Thế Kiên Dominic)




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét