Mùa thu đã về! Vẻ đẹp của mùa thu được ghi dấu bởi
những chiếc lá vàng rơi lãng đãng, trong làn sương mù bàng bạc và làn
gió se se lạnh đầu ngày.
Vẻ đẹp của mùa thu còn đi liền với ánh trăng. Mặc
dù mặt trăng xuất hiện quanh năm, nhưng trăng mùa thu mới mang một vẻ
đẹp huyền bí, tạo nên một nét đẹp vừa thanh tao vừa lãng mạn, nhất là ở
miền quê, là nơi không có nhiều ánh sáng của đèn điện. Ánh trăng thu dịu
êm và tươi mát, tạo cho ta một cảm giác thư thái thanh bình. Sau một
ngày lao động mệt nhọc, vầng trăng thu giúp ta lấy lại sức khỏe thể xác
và tinh thần.
Trăng thu đã gợi hứng cho các thi sĩ tạo nên những áng thơ
bất hủ. Hàn Mặc Tử, một thi sĩ công giáo, đã gắn bó cả cuộc đời mình
với trăng và với thơ. Trong cuộc đời và sự nghiệp của người thi sĩ này,
trăng là bạn và là nguồn cảm hứng để ông sáng tác. Ông không thể thiếu
trăng trong cuộc đời. Đối với ông, trăng gợi hứng để cầu nguyện, trăng
giúp ông nâng tâm hồn lên với Chúa và giúp ông trở về với đời sống nội
tâm. Trăng còn là người bạn tri kỷ, là nơi ông trút bầu tâm sự những lúc
ông bị căn bệnh phong quái ác hành hạ. Trăng như một người tình vừa hư
vừa thực, vừa trần tục vừa thanh tao. Trăng là nơi gửi gắm yêu thương và
cũng là nơi ông thể hiện sự dỗi hờn. Yêu trăng đến mức say trăng và
nhìn đâu cũng thấy trăng, có lẽ điều này chỉ có nơi Hàn Mặc Tử. Cũng như
thi sĩ, thiên nhiên vũ trụ đều ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của trăng:
“Trăng nằm sóng soải trên cành liễu
Đợi gió đông về để lả lơi
Hoa lá ngây tình không muốn động
Lòng em hồi hộp, Chị Hằng ơi”
Đợi gió đông về để lả lơi
Hoa lá ngây tình không muốn động
Lòng em hồi hộp, Chị Hằng ơi”
(Bẽn lẽn)
Ở nước ta và ở Trung Quốc, tết Trung thu được tổ
chức vào rằm tháng 8 âm lịch. Ngày tết này cũng được gọi là tết Trông
Trăng. Từ thành phố tới thôn quê, mỗi nơi mỗi vẻ, những cuộc múa lân
được tổ chức rộn ràng, với tiếng trống thùng thình vang dội, thu hút
nhiều trẻ em và người lớn tham gia. Những bài hát mang nội dung ca ngợi
mặt trăng mà người ta gọi với cái tên rất thân thương là “Chị Hằng”.
“Chị Hằng” được coi như người thân của mọi người, rất xinh đẹp và thân
thiện, lại là người tốt bụng hay tặng quà cho các bé ngoan.
Người ta tổ
chức cỗ trung thu gồm bánh, kẹo và trái cây các loại. Các em thiếu nhi
thì vui mừng nhảy múa ca hát, tới khuya thì cùng “phá cỗ”, tức là mọi
người cùng thưởng thức mâm cỗ đã chuẩn bị. Tết Trung thu là tết của
người lớn cũng như của trẻ em. Đây là dịp biểu lộ sự quan tâm chăm sóc
của cha mẹ đối với con cái, là ngày hội ngộ gia đình trong bầu khí thân
thương, hài hòa.
Nếu người Việt Nam và người Trung Hoa tổ chức lễ
Trung thu vào ngày rằm tháng tám âm lịch để ca ngợi vẻ đẹp của vầng
trăng, thì người công giáo cũng tôn vinh Đức Mẹ Maria vào ngày 15 tháng 8
dương lịch. Trong thi ca công giáo, Đức Mẹ được sánh ví như vầng trăng
tuyệt vời. Đức Mẹ không chỉ là vầng trăng cho một số dân tộc mà là vầng
trăng cho cả nhân loại. Nơi Mẹ, chúng ta tìm thấy tất cả những ưu điểm
của vầng trăng như sự dịu mát, thanh bình, hướng tâm, thánh thiện:
“Mẹ là suối mát trinh nguyên giữa sa mạc hoang.
Mẹ là trăng thanh đêm về chiếu sáng mênh mang.
Mẹ là tiếng hát ru êm giữa đêm hè vắng.
Mãi mãi Mẹ là mây trời biển rộng thênh thang”
Mẹ là trăng thanh đêm về chiếu sáng mênh mang.
Mẹ là tiếng hát ru êm giữa đêm hè vắng.
Mãi mãi Mẹ là mây trời biển rộng thênh thang”
(Dao ca Mẹ dịu hiền – Văn Chi)
Hơn thế nữa, Mẹ Maria còn là Đấng che chở và phù
giúp chúng ta trong cuộc sống dương thế đầy gian nan vất vả. Chúng ta
đều biết, mặt trăng là một tinh tú ở gần trái đất. Nó không có khả năng
phát sáng, mà nó tiếp nhận ánh sáng từ mặt trời giống như bao vì tinh tú
khác. Nhờ việc tiếp nhận này, mặt trăng được sưởi ấm và tích tụ ánh
sáng để chiếu soi ban đêm, khi mà mặt trời bị khuất dạng bởi trái đất
xoay vần. Vì thế mà ánh trăng luôn dịu dàng, thanh thoát và chiếu sáng
vào ban đêm. Mẹ Maria là một thụ tạo hoàn hảo của Thiên Chúa. Mẹ nhận
ánh sáng Chân Lý từ Đức Giêsu Kitô, là Mặt Trời Công Chính để rồi Mẹ
thông truyền cho thế gian. Ánh sáng của Chúa Giêsu là tình yêu, lòng
nhân hậu, sự từ tâm, tình huynh đệ, lòng bao dung tha thứ, lòng trung
thành và khiêm nhường… Đức Giêsu là Ánh Sáng Thật, Ánh Sáng Bởi Ánh
Sáng, tức là nơi Người phản ánh hình ảnh của Chúa Cha là cội nguồn ánh
sáng. Ánh Sáng này đã đến thế gian để phá tan tăm tối mịt mù, để xóa bỏ
hận thù ghen ghét, và khai mở một thế giới yêu thương. Tất cả giáo huấn
của Chúa trong Tin Mừng đều nhằm đến nội dung căn bản này. Như thế, đón
nhận Đức Giêsu là đón nhận ánh sáng từ trời, nhờ đó ta nhận ra con đường
dẫn tới hạnh phúc đích thực.
Là người Kitô hữu, chúng ta cũng được tiếp nhận
ánh sáng thiêng liêng từ Chúa Giêsu, qua Giáo Hội. Trong nghi thức rửa
tội, vị linh mục chủ sự trao cho thụ nhân một cây nến sáng và nói: “Con
đã trở nên ánh sáng Chúa Kitô, con hãy luôn sống như con cái của sự
sáng, để được bền vững trong đức tin, khi Chúa đến, con xứng đáng ra
nghinh đón Người với toàn thể các thánh trên trời” (Nghi thức Rửa tội).
Cũng như Đức Maria, Vầng Trăng Thu tuyệt hảo, đã đón nhận ánh sáng từ
Đức Giêsu là Mặt Trời Công Chính để giãi ánh vàng êm dịu cho trần gian,
chúng ta, các Kitô hữu, cũng được đón nhận ánh sáng từ Đấng Cứu độ, để
thông truyền cho cuộc đời, góp phần đẩy lui bóng tối là sự hận thù ghen
ghét và dối gian.
Chúng ta đang chuẩn bị đón tết Trung thu, bầu khí
rộn ràng của ngày hội vui này đang lan tỏa trong cộng đồng xã hội. Ước
chi mỗi tín hữu biết ca tụng quyền năng Thiên Chúa khi ngắm vầng trăng
vàng mùa thu, đồng thời nhận ra sự che chở yêu thương của Đức Mẹ, Vầng
Trăng Vĩnh Cửu.
Gm Giuse Vũ Văn Thiên
(nguồn http://www.hdgmvietnam.org)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét