Thứ Ba, 26 tháng 2, 2013

11 THỨ CÓ THỂ CHO ĐI


11 thứ có thể cho đi
khi bạn nghĩ bạn chẳng còn gì ..?


“Người nào cho đi nhiều sẽ sống mãi”


Bạn có biết rằng, 

thậm chí cả khi tài khoản ngân hàng của bạn chỉ còn là con số không tròn trĩnh, 
vẫn còn rất nhiều thứ mà bạn và tôi, con người chúng ta, có thể cho đi ? 


Nhiều người trì hoãn hạnh phúc trong cuộc sống bởi vì họ đang chờ đợi điều gì đó kỳ diệu rơi vào lòng, để tâm trí họ sẵn sàng cho đi.


Nhưng đừng do dự. 
Trên thế gian này, có một quy luật đã được định ra rất rạch ròi là: có gieo sẽ có gặt. 
Ngày hôm này là của riêng bạn, và bạn còn rất nhiều thứ để cho đi.

Hãy buông cái ví tiền của bạn xuống trong giây lát và tự suy ngẫm về những thứ tài sản khác:
– cảm xúc, thời gian, trái tim và lòng yêu thương trong tâm hồn bạn. 

Dưới đây là 11 điều để bạn bắt đầu:

1. Cho đi một nụ cười
Nở một nụ cười và trao nó đến cho mỗi người bạn gặp, và bạn sẽ nhận được những nụ cười đáp lại.

2. Cho đi những suy nghĩ tích cực
Hãy đưa ra những suy nghĩ tích cực về những người khác chung quanh bạn, và ngay cả về những thứ mà bạn đang làm, bạn sẽ có một cuộc sống tốt và những ý nghĩ tốt đẹp cũng sẽ được dành cho bạn.

3. Cho đi lời tử tế
Hãy nói những điều tử tế với mọi người và lời thân ái của bạn sẽ được đáp trả bằng những lời thân ái. Nhân chi sơ, tánh bản thiện mà.

4. Cho đi một thái độ lạc quan
Luôn tỏ ra lạc quan với cuộc sống, và sự vui vẻ của bạn sẽ được hoan nghênh chứ không bị cười nhạo.

5. Cho đi sự cảm kích
Hãy biết ơn, cảm kích, cuộc sống của bạn sẽ có thêm những giá trị, và đến lượt bạn cũng sẽ được tưởng thưởng xứng đáng.

6. Cho đi sự khích lệ
Hãy khích lệ, bạn cũng tràn ngập dũng khí tươi mới để đối mặt (với thử thách) từng ngày, và hãy chuẩn bị để thu hút những người động viên cổ vũ bạn.

7. Cho đi sự kính trọng
Hãy luôn kính trọng những người, những điều xứng đáng, cho đây là điều đáng để bạn phải làm và bạn sẽ nhận được những tràng pháo tay tán thưởng.

8. Cho đi niềm hạnh phúc
Chia sẻ niềm hạnh phúc, đồng thời bạn cũng sẽ cảm thấy sung sướng, và nó cũng sẽ mang lại cho bạn niềm hạnh phúc.

9. Cho đi thời gian của bạn
Hãy dành thời gian của bạn cho những mục tiêu lớn lao hơn mục tiêu cá nhân, và bạn sẽ nhận được những phần thưởng mà bạn không ngờ tới.

10. Cho đi niềm hy vọng
Hãy luôn hy vọng và hãy xem nỗi tuyệt vọng sẽ biến mất, đức tin và niềm vui sẽ dâng lên bội phần.

11. Cho đi lời cầu nguyện
Hãy cầu nguyện cho bạn bè của mình, và cho cả những người mình xem là kẻ thù. 
Bởi trên đời này, trong cuộc sống này đã có quá nhiều hận thù, hiềm khích rồi. 
Những lời nguyện cầu sẽ vượt quãng đường dài để mang điều kỳ diệu đến những nơi u tối, xóa bỏ lòng thù hận.

Hãy cho đi, cho đi, cho đi và sống thật tốt.
                     Bạn có thể thêm điều gì đó vào danh sách này nữa không?


                                

TỪ BỎ MỌI SỰ BẰNG CÁCH NÀO ?



Từ bỏ mọi sự…
Bằng cách nào???



Lung Linh

Nói tới từ bỏ, chúng ta thường cho rằng mình phải từ bỏ
1. Những thói hư, tật xấu: nói hành, ghen ghét..
2. Những ý riêng của mình trước bề trên hoặc trong cộng đoàn, hội đoàn…
3. Những ham muốn đủ thứ: rượu chè, cờ bạc, trai gái…danh vọng, chức quyền..
Làm cách nào để từ bỏ?
1. Những thói hư, tật xấu: bình thường rất khó từ bỏ nhưng nếu gia nhập một cộng đoàn nào đó, nhờ những gương sáng, tình thân hữu tràn đầy..có thể  sửa chữa những thói hư tật xấu tương đối dễ dàng..
2. Những ý riêng thì hơi tế nhị
Nếu những ý riêng để bảo vệ những gì mình ưa thích, những gì lợi cho cá nhân mình, những gì tạo nên phe cánh đe dọa sự hiệp nhất cộng đoàn..
Thì tất nhiên là phải từ bỏ..đúng quá đi chứ…
Nhưng cũng có trường hợp tế nhị:
Nếu thấy ý kiến mình có thể giúp ích cho cộng đoàn nhiều hơn thì hoàn tòan có quyền góp ý với bề trên hoặc huynh trưởng của mình một cách ôn hỏa và tốt nhất là trong cuộc họp công khai. Chứ không bắt buộc phải vâng lời tối mặt. Còn vấn đề nghe hay không … đó là chuyện của bề trên.
Thực tế cho thấy rất hiếm bề trên chịu lắng nghe… Thật là đáng tiếc!!!
Vậy chỉ còn cách duy nhất là gồng mình lên, è cổ ra mà chịu đựng mà lòng vẫn ấm ức hậm hực lúc thì giấu kín, lúc lại lộ ra khi có dịp thuận tiện.
3. Những ham muốn đủ thứ rượu chè, cờ bạc, trai gái, danh vọng, chức quyền..
Đây là những ham muốn khó từ bỏ nhất bởi vì một khi người ta đã ghiền rồi… nó như ăn vào máu, thấm vào xương tủy. Con người lúc đó như nô lệ, nhắm mắt chạy theo những quyến rũ do tham vọng đòi hỏi…ngày càng tệ hại hơn….
Làm cách nào để từ bỏ những tham vọng này được?
Có nhiều cách: các đấng sẽ khuyên ta bằng nhiều cách.
Chịu khó xem lễ, lần hạt… xin Chúa tăng sức mạnh để vượt thắng..
Nên ăn chay vài lần cũng giúp cho con heo lòng bớt đòi hỏi hơn…
Nên gia nhập một cộng đoàn nào đó, và tham gia những việc tông đồ giúp ta quên phần nào những ham muốn tệ hại kia…

Giả sử ta từ bỏ được cả được tất cả những điều trên thì tôi được gì?
Thưa: tôi được nức tiếng thơm là NGƯỜI ĐẠO ĐỨC. Thậm chí người ta còn phong thánh cho tôi nữa!!!
Nhưng khi nhìn lại thẳm sâu trong tâm hồn mình tôi mới tá hỏa nhận ra rằng:
Ủa, sao tôi vẫn không cảm nhận được sự hiện diện của Chúa trong lòng mình nhỉ??
Như vậy vẫn CHƯA ĐƯỢC GỌI LÀ từ bỏ trọn vẹn..và đích thực.
Lý do: Để từ bỏ, tôi phải gồng mình, ra sức cố gắng mà đè nén nó xuống, dù trong lòng mình vẫn cảm thấy ấm ức, chẳng muốn chút nào.!!!
Anh em Phật giáo gọi là “Lấy đá đè cỏ”.
Đây là kiểu từ bỏ tiêu cực.. chỉ chữa ngọn chứ không chữa gốc.
Như vậy,  từ bỏ tích cực là gì??
Từ bỏ tích cực không chú trọng tới vấn đề ‘Tôi phải làm những gì?’..
Mà điều quan trọng là tôi phải từ bỏ quan niệm cũ mà mặc lấy quan niệm mới trên nền tảng MỐI TƯƠNG QUAN của tôi với Chúa trong lòng mình.
Quan niệm cũ : Chúa ở ngoài tôi, tôi phải đi theo Chúa thì may ra mới được hưởng thiên đàng.
Điều kiện: tôi phải tự mình gồng mình lên từ bỏ thói hư tật xấu rồi sau đó mới tính tới chuyện đi theo Chúa.
Hậu quả: Từ bỏ cả đời cũng chẳng ăn thua gì..thì chuyện theo Chúa mãi mãi chỉ là vô vọng mà thôi. Chúa vẫn ẩn ẩn hiện hiện ở cuối con đường hoặc thậm chí vẫn ở chốn trời cao ngàn trùng Thánh đức.
Ngay cả khi tôi đã lẽo đẽo theo Chúa cả chục năm trời, nhưng Chúa vẫn lúc gần, lúc xa…
Quan niệm mới: Chúa hiện diện sống động ngay trong lòng tôi.
Giả sử tôi phạm hàng trăm tội trọng, Chúa vẫn cứ ở lỳ trong tâm hồn tôi.
Ngày ngày ông Chúa tội nghiệp như người cha già nhân hậu kiên trì đứng nơi cánh cổng tâm hồn tôi...mong tôi trở về với Người ngay trong lòng mình.
Vì thế dù tôi phàm hèn, yếu đuối tội lỗi, suốt ngày đi hoang..thì Người vẫn mòn mỏi trông chờ bên cánh cổng đổ nát đó để giang rộng vòng tay đón tôi trở về mà hủ hỉ sống với Người.
Điều kiện: Gần như chẳng có điều kiện nào cả. Chỉ cần tĩnh tâm thực sự mỗi buổi tối từ 15 phút tới nửa giờ…yên lặng thả hồn mình chùng xuống và lắng nghe…sự hiện diện bí ẩn mà sống động của Chúa.
MỘT NGÀY NÀO ĐÓ, tôi bất chợt cảm nhận một thực tại vĩnh cữu:
Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế (Mt 28:20)
Ngày đó, anh em sẽ biết rằng Thầy ở trong Cha Thầy, anh em ở trong Thầy, và Thầy ở trong anh em. (Ga 14:20)
Một khi nhận ra Chúa sống trong mình…cuộc sống tôi trở nên dồi dào, bình an và hạnh phúc nhè nhẹ nhưng sâu thẳm.  Tôi cảm thấy Chúa còn quý báu hơn mọi sự trên đời này. Tất nhiên là…vấn đề từ bỏ sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều.
Kết luận
Vấn đề Từ bỏ mọi sự mà đi theo Người
Không quan trọng bằng Nhận ra Chúa sống trong mình
Và tới lúc đó, chúng ta có thể nhủ thầm lòng mình:
À thì ra, bấy lâu nay mình gắng sức Từ Bỏ giống như “dã tràng xe cát bể Đông
Tha hồ gắng công từ bỏ mãi… mà Chúa vẫn cứ như ở xa tít tắp mù khơi..
Bây giờ mình mới biết rằng:
Chỉ cần tĩnh tâm để nhận ra sự hiện diện của Chúa sống động trong lòng mình để tập sống với Người.
Thế là đủ…
Nói tóm gọn:
Không cần phải quan tâm tới chuyện từ bỏ mọi sự mà đi theo Người.
Chỉ cần nhận ra sự hiện diện của Chúa sống động trong lòng mình mà thôi.