Thứ Bảy, 26 tháng 12, 2015

TỰ NHỦ ....




TỰ NHỦ…

Sao lại ngủ, khi đêm nay Chúa ra đời, nhỉ?
Thức dậy đi, hai con mắt rã rời!
Chỉ vì ngươi chỉ muốn đẫy mộng thôi
Những giấc mộng chưa bao giờ hiện thực…
Sao lại buồn, khi ngay cỏ cây u uất
Cũng nhổm lên, dù giữa gió đông đêm
Để lắng nghe giữa vàn vạn ưu phiền
Là tiếng hát an bình chào đón Chúa…
Sao lại rét, khi hang lừa hớn hở
Đón Chúa Con êm ái ngự vào đời
Xem xem kìa: bò, lừa chẳng ngại phả làn hơi
Ngai ngái đấy, mà đầy lòng yêu Con Trẻ…
Sao lại nín câm, khi lừng vang đến thế
Là bài ca chúc tụng của Thiên Thần
Là tiếng hát của mục đồng say đắm đến nỗi ngả nghiêng
Những sợi tuyết là là bay trong gió…
Sao lại dừng chân ? Hay tại còn bỡ ngỡ
Với vì sao hấp háy đến mê hồn ?
Theo sao đi, dẫu lối có trượt tuôn
Thì cũng trượt vào hang hèn, lạ lắm !
Sao lại nghĩ suy, khi trí đời rất cạn
Cứ tiến lại gần máng cỏ tanh hôi
Cứ vào thăm Gia Thất rạng ngời
Sẽ thấy từ tận tâm hồn hèn mọn của ngươi, bỗng nhiên ngạt ngào hương Tình Yêu Giáng Thế…
                                         
  LAM TRẦN 24.12.2015