ĐÊM XUÂN
Rón rén, chân ai nhẹ nhàng lắm
Như làn sương mỏng bước bên hiên
Lào xào như áo mê
muội vướng
Vào nhành mai góc nhỏ thẹn
thùng…
Có tiếng lìa
cành khe khẽ khóc
Chiếc lá
chiều qua
chắc rụng rời?
Phải chăng
lá dành cho nụ ngọc
Tắm chút
lệ đêm tự mắt trời?
Có tiếng ngạc nhiên như chợt thấy
Giữa những im lìm đêm ba mươi
Bầu trời ăm ắp sao đựng tuổi
Sáng mai sa xuống mỗi phận người…
Có tiếng dây
rung trên đàn ngủ
Phải chăng
là lũ gió lẻn vào
Mơm man
cho thanh âm thấp
thoáng
Đánh thức kẻ chong mắt đêm sâu…
Kẻ mộng du khẽ khàng mở cửa
Ô kìa, ai chải tóc cho mai!
Gói sẵn nụ sao
vừa trọn tuổi
Có phải nàng
xuân đã đến rồi?
Có phải nàng
xuân đã đến rồi
Ngồi bên mai ngắt lá thu phai
Thổi gió cho đàn rung đêm lặng
Thổi hồn
cho ý tứ chơi vơi?
LAM TRẦN 28.01.2016
RŨ CÁNH
Xuân lại hé nụ buồn
Trên đỉnh lá phơi sương
Mà dường như vẫn thế:
Khô khốc những chán chường…
Xuân nhớ lại lối xưa
Theo ảo giác vật vờ
Đi ngang, rồi rắn rỏi
Bỏ lại những cơn mơ…
Xuân rũ những cánh mai
Từ cành lá mệt nhoài
Im rơi vào quên lãng
Gió đùa cũng chẳng lay…
Có lẽ xuân hái mưa
Cho ngập những ơ hờ
Cho trĩu đôi cánh ướt
Chú sẻ cười chơ vơ…
LAM TRẦN 01.02.2016
BUỒN…
Đêm đã
sâu rồi, ai lang thang
Trên hè
phố có lắm nhọc nhằn
Trên
cung đàn thả vào chén rượu
Trên bước
chân buồn, ánh đèn vương ?
Đêm đã
điên rồi, ai quơ quào
Những lời say xỉn, những chiêm bao
Những bài thơ nóng như màu ớt
Mà lạnh từ tim, lạnh bổ nhào?
Đêm đã chìm trăng trong áng mây
Ai còn gõ những phím đàn phai
Ai nghe khi gió ràn rạt thổi
Ai cười khi tóc rối tả tơi?
Đêm đến bao giờ mới hết đêm
Hay còn ẽo ọt cả vầng dương
Khiến ngày thành màn thâm u mãi
Khiến lòng u uất nắng tủi hờn?
LAM TRẦN 01.02.2016
ỦI AN
Giữa bộn bề, xuân có đến không?
Trả lời đi, xin chớ tần ngần
Nếu có quay lưng, đừng hối tiếc
Dù đành trở mặt, chớ băn khoăn!
Nhà hoang, hồn sẵn chờ gió lạnh
Gió rét, ý nào ước chăn bông?
Nói thế, để xuân thôi áy náy
Cứ thoáng nhìn thôi, đã thỏa lòng…
LAM TRẦN 01.02.2016
NGÀY XUÂN ĐẦM ẤM
Xa xôi biền biệt, nhớ xuân
Những ngày đầm ấm quây quần bên nhau:
Mẹ già tóc đã đổi màu
Loay hoay đứng chặt những tàu chuối xanh
Hơ qua trên lửa thật nhanh
Để cho lá héo, xếp thành chồng cao
Tay cầm cẩn thận con dao
Rọc từng tàu lá, mang vào, khom lưng
Đưa cho Cha gói bánh chưng
Xong rồi, Mẹ gọt dừa, gừng, bí đao
Khoai lang, cà-rốt... để ngào
Cắt hành, củ kiệu, su hào...đầy thau!
Nhà chờ bánh chín cho mau
Tét* ra từng miếng, chia nhau ăn liền!
Giao-Thừa trong cảnh đoàn viên
Chính là ''Phúc-Lộc-Minh-Niên'' khởi đầu!
Nhà chong đèn đến canh thâu
Thức ăn, đồ uống, khay trầu...đem ra
Mứt cay phải có ấm trà
Rượu nồng chẳng thiếu thịt thà, mực khô...
Cháo gà nóng hổi đầy tô
Ăn gì Cha cũng trầm trồ khen ngon!!!
Mẹ già sung sướng cười giòn
Bảo ''Cha khéo nịnh Mẹ-con nhà nầy!!!''
Xuân như ''tiên cảnh sum vầy''!!!
Giờ cầm thiệp đọc nơi đây, nhớ nhà!!!
Nay mồ côi Mẹ, lẫn Cha
Tai nghe khúc nhạc ''XUÂN CA'', lòng buồn!!!
Phan văn Phước
Kính chúc quý Vị như trong:
và trong:
Kính mời nghe giọng ca của Như Quỳnh: