Thứ Ba, 26 tháng 3, 2013

NHỮNG BẬC TRƯỞNG THƯỢNG HÙNG DŨNG ĐÀ NẴNG


KÝ ỨC

NHỮNG BẬC TRƯỞNG THƯỢNG
HÙNG DŨNG ĐÀ NẴNG

                                              Lm Giuse NGUYỄN TRUNG THÀNH

1-    CHA PHANXICO  XAVIE  NGUYỄN XUÂN VĂN

      Niên khóa 1966-1967 , tôi đi  “ giúp xứ “ năm thứ hai ở Phước Thành , Hòa Khánh . Nghe Cha Nguyễn Xuân Văn , cha sở Phước Thành , kể lại : sau đại lụt “ năm thìn , 1964 “ , cha con phải bỏ nhà cửa , ruộng vườn ra tạm trú ở đồi Hòa Cầm , rồi định cư ở Hòa  Khánh  . Vì vất vả lập nghiệp , nên cha bị bệnh đau dạ dầy . Ngài xin Đức Cha Phê rô Phạm Ngọc Chi  cho thầy đến giúp xứ  . Các thầy khác đã được các cha xin, chỉ còn hai anh em chúng tôi là tôi và cha Hạnh chưa có cha nào xin . Ngài xin cả hai . Ngài về kể lại cho Đức Cha Sách , cha sở Phước Quang . Đức Cha xin  ngài nhường cho một thầy . Ngài nhường cho Đức Cha muốn chọn thầy nào thì chọn  .  Đức Cha bảo ngài có công xin thì chọn trước , thừa mới đến ngài .Thât ra cả cha Hạnh và tôi đều là “ người thừa “ . Cả hai người cha Văn đều không quen biết , vì chúng tôi quê mãi miền Nam, nhập tịch Đà Nẵng . Cha Văn biết cha Thuận , cha quan thày của tôi , ngài nhận tôi . Nhờ “cái danh “ của cha bố , tuy là thừa, nhưng tôi chỉ “ thừa “ một lần , lần thứ hai thì cũng vinh dự được “ chọn “  ; chứ không như cha Hạnh bị “ thừa “  cả hai lần .
        Nhờ năm giúp xứ lần đầu ở Đông Mỹ, Phú Yên năm 1963-1964, tôi đã quen sinh hoạt thiếu nhi , nên về Phước Thành thiếu nhi Phước Thành có  “máu” hơn các xứ khác . Nói là “ quen “ cho oai, chứ có quen gì đâu . Sau khi ông Ngô Đình Diệm bị lật đổ, cha xứ và các thầy bỏ về Sài gòn , chỉ còn cha phó và tôi . Đã hai đêm “ ai đó “đem súng vào bắn từng phòng , may mà đã trốn vào phòng mặc áo  , nên không chết . Thêm vào đó giáo dân sợ hãi đã bỏ đạo gần như mt nửa . Buồn và chán lắm . Mình đã buồn chả nhẽ lại làm cho bổn đạo chán ?  Nên lập đoàn thiếu nhi cho hết buồn , hết chán . Nhờ những giờ sinh hoạt trước giờ đọc kinh chiều, giáo xứ quên nỗi “ buồn “ , và thêm hứng khởi .
           Cha Văn muốn thiếu nhi  có “ danh “ , có “ bảng hiệu “ cho oai . Ngài bảo tôi liên lạc với cha Bùi Hữu Ngạn lập Hùng Dũng . Phương tiện  đi lại hạn hẹp, xe đạp cũng không có . Có lần đi tĩnh tâm , tôi và cha Hạnh đi bộ từ Hòa Khánh xuống Đà Nẵng , Đến An Hòa gặp cha Ngạn . Cha Ngạn đưa cho mấy cuốn sách về đọc . Đọc cũng chẳng hiểu , may nhờ có cha Hạnh ở bên Phước Quang chỉ bảo .

2-    CÁC CHA SỞ QUẢNG NAM

      Lúc đó giáo phận Đà Nẵng cũng có Hiệp Hội Thánh Mẫu . Họ sinh hoạt rất “ le lói “ , nhất lại là con cái của cha Vinh sơn Đinh Duy Trinh , Giám đốc Công Giáo Tiến Hành  giáo phận . Vậy mà không hiểu sao hầu hết các cha sở của các xứ đạo quảng Nam đều thích lập Hùng Tâm Dũng Chí . Phải chăng HTDC đã có thời các cha , từ thờ Pháp ? HTDC tuy ngoại lai, từ Pháp nhập cảng vào , nhưng nhập đã lâu, nên đã trở thành  “ hàng nội “ , không còn “ hàng ngoại “ nữa . Do đó tất cả các xứ hạt “ Tam  Kỳ “ , hạt Hội An  và hạt An Ngãi đều thành lập Hùng Tâm Dũng Chí , thậm chí có nhiều xứ đạo  di cư năm 54 cũng lập HTDC . Các cha đã trở “về nguồn” , về “  tắm ao ta “ , về mua “  hàng nội “.
        Xin kể các xứ đã lập HTDC : An Hòa năm 1962 , Trà kiệu 1964 , Hội An 1964 , An Ngãi 1964 , Hòa Cường 1964 , Thanh Đức 1964 , Phú lộc 1964 , Phú Thượng 1964 , Tam kỳ 1964 , Nội Hà 1965 , Cồn Dầu 1965 , Tín Đức 1965 , Nhượng Nghĩa 1965 , Phước Thành 1965 , Phước Quang 1966, Phước Nghĩa 1966, Phước Tân 1966 , Vĩnh Điện 1967, Ái Nghĩa 1967 , Gia Phước 1968 , Chu Lai 1967 , Phước Hà 1968 , Phước Xuân 1968 , Hòa Thuận 1968 , Hòa Cường 1968 , Ngọc Quang 1968 , Chánh Tòa 1972 , Hoa Lam 1972 , Cẩm Hòa 1972 ……

3-    CHA AN TÔN TRẦN VĂN TRƯỜNG  

      Năm 1971 vì cứng đầu cứng cổ  , tôi bị phạt đi “ giúp xứ “ năm thứ tư và thứ năm , . Tôi được cha Trần Quang Châu đưa về Nhà Thờ Chánh Tòa  . Cha Châu bảo tôi : “ Cha bề trên Nguyễn Quang Xuyên  rất muốn lập HTDC tại Nhà Thờ Chánh Tòa . Bác nó không có khả năng , chú mày về giúp bác “ . Thế là mục đích giúp Chánh Tòa là để lập HTDC .
      Cái rủi có cái may . Tôi được gặp ông chuyên gia  HTDC , cha Trần văn Trường , đang là phó Chánh Tòa . Cha Trần Văn Trường thì ai cũng biết rồi : sâu sắc  và dễ thương , làm việc gì cũng “ ngâm cứu “đàng hoàng .
     Trước hết , ngài dẫn một số tình nguyện viên đi điều tra môi trường sinh sống của thiếu nhi . Ngài vẽ bản đồ với các chấm xanh đỏ để biết các thiếu nhi ở chỗ nào, hoàn cảnh ra sao . Sau đó , ngài tuyển lựa các Hữu trách .
     Ngài chọn ngày HTDC Chánh Tòa “ Gia Nhập Đại Đồng “  . Ngày đó chính là ngày 27-12-1972 , ngày lễ thánh Gioan Tông Đồ , bổn mạng Cha Bề trên Nguyễn Quang Xuyên . Từ đó mỗi chiều chúa nhật các em tới sinh hoạt đầy sân nhà thờ và sân trường Thánh Tâm của các sơ Phao lô . Nhưng dường như các em ít thích tới sinh hoạt , mà tới để nghe cha Trường kể chuyện , tập vũ , ra trò chơi …… nhiều hơn .

4-    CHA AN TÔN BÙI HỮU NGẠN

      Cha Bùi Hữu Ngạn mở  “ Chiến dịch K.78 “ . Ngài xuất bản tờ “ Tương Lai “  để phục vụ chiến dịch  . “Tương Lai “ tên tờ báo , tên tờ báo , do cha Trườngđặt . Mỗi tuần ra một số , Cha Ngạn , cha Trường là chủ bút . Tôi là cổ động viên , là “ chú bán báo “ . Báo để phục vụ chiến dịch , nên truyện , thơ , nhạc …..phải phù hợp với nội dung của chiến dịch . Từ “ chú bán báo “ , cha Ngạn khuyến khích tôi đi tìm những cộng tác viên …. Mỗi tuần kiếm cho được câu chuyện , bài thơ , bài nhạc …..
     Chúng ta biết cha Bùi Hữu Ngạn . Con người mảnh khảnh , nhưng ôm nhiều mộng đẹp . Chẳng vậy mà ngài có nhà in, có trại gà Dân Tiến lớn nhất Miền Trung , có đài phát thanh ……
      Ngài là người không ngại bỏ tiền . Kỷ niệm 30 năm Hùng Tâm Dũng Chí , ngài xin cha Phục , dòng  Chúa Cứu Thế , đi sang Pháp dự hội nghị .  Ở nhà ngài tổ chức Vũ khúc “ Mặt Trời “ biểu diễn tại sân Nhà Thờ Chánh Tòa  và in tập sách “ 30 năm Hùng Dũng “ .

5-    ÔNG ĐAMINH TRƯƠNG VĂN THẠNH

      Báo ra lò thì phải có người mua . Tôi không là chú bán báo cho Đà nẵng mà là cho mọi xứ . Xứ gần thì chở báo bằng Honda, xứ xa phải có xe hơi . Khỏi lo , xe hơi đã có ông Đaminh Trương văn Thạnh  , chủ tịch HTDC giáo phận , cung cấp  . Xe của ông trở thành xe của Hùng Dũng, xe báo của Tương Lai . Nhiều khi đi xa , như đi vào bán tận Chu Lai , ông cung cấp cả thức ăn đi đường …..
      Con người ông ít nói, nhưng có nụ cười tươi , nhất là có tấm lòng yêu thiếu nhi . Đi Mỹ rồi , ông vẫn nhớ . Hằng năm vẫn gửi quà về .

6-    ÔNG TRẦN VĂN MẦU

      Hai người giáo dân đem lại sinh khí cho HTDC Đà Nẵng là ông Thạnh và ông Mầu . Ông Mầu là người len lỏi các ngõ hẻm , các khu phố , để tìm các hữu trách , các Hùng Dũng .  Ông là người hâm nóng tinh thần Hùng Dũng cho mọi lứa tuổi lớn cũng như nhỏ . Ông không những là người anh , mà có thể như người cha lo lắng cho sự lớn mạnh của gia đình Hùng Dũng .
      Ông Thạnh đã về với cha Courtois và cha Ngạn , còn ông Mầu đến ngày Chúa gọi chắc cũng được Cha Courtois và cha Ngạn đón đem vào thiên đàng ?

7-    CHA ĐAMINH PHẠM MINH THỦY

      Người họa sĩ cho báo Tương Lai  là cha Đaminh Thủy , cha phó Chánh Tòa . Cha cũng ít nói như ông Thạnh , nhưng rất chăm chỉ làm việc . Anh Ân , con ông Trưởng Ty Thanh Niên , thỉnh thoảng ngoáy cho Tương Lai vài nét vẽ , còn tất cả do mười ngón tay tài hoa của cha Thủy .
      Nay cha ở Sài gòn , nhưng Hùng Dũng vẫn đến với cha .

8-    CHA GIOAN BAOTIXITA ĐÀO DUY KHẢI

     Sau khi cha Ngạn qua đời , cha Trường cũng từ chức Phó Giám Đốc , để nhường cho người trẻ . Các cha đã bầu cha Gioan Baotixita Đào Duy Khải , tuyên úy HTDC Hội An, làm Giám Đốc .
     Mình còn nhớ ; khi ở mái trường Đại Học Văn Khoa Sài Gòn , nghe tin cha Ngạn qua đời , chính cha Khải lấy xe dzíp (jeep) chở mình về Đà Nẵng . Dầu không kịp ngày đưa cha ra mộ , nhưng  có thể về tổ chức ngày giỗ đầy tháng cho cha .
    Trên đường về , đêm đó trăng sáng . Mình nhìn trăng chưa ngủ . Còn cha Khải đã ngủ . Mình cảm hứng bài ca  “Ai Bảo Người Chết  ? “ Mình đánh thức cha dậy . Mình hát cho ngài nghe . Ngài bảo mình  : “ Bao giờ bác chết , chú mày làm cho bác một bài nhé ! “ . Bác đã đi xa , thế mà chú chẳng làm cho bác một bài nào như bác dặn .
     Sau năm 75, bác đi học tập . Học tập về , bác ở Đồng Tiến . Bị người ta đuổi , bác về ở nhà bà con . Bác không còn cha mẹ, anh chị em . Bác buồn . Bác đi vượt biên . Không biết bác đã làm mồi cho cá mập , hay hải tặc Thái Lan đã chôn bác trên bãi cát nào đó .
     Thời cha Khải làm Giám đốc , mình làm phó Trà Kiệu . Có thể nói cha Khải thường xuyên đến chở mình ra cha Hạnh ở An Hòa bàn về Hùng Dũng . Cha sở Nguyễn Thành Tri đêm một mình buồn và hãi . Nhiều khi ngài giận , la , không muốn  có  người đến chở mình đi .
     Khi tổ chức trại HD cho cả hạt Hội An , ngài bảo mình làm một bài hát cho ngày trại . Suốt tháng nặn đầu nặn óc chẳng ra . Ngày mai trại , chiều nay xuống Hội An , trên xe nặn mãi lại ra bài  “ Giã từ Hội An “ . Chị Tuyết , người hữu trách nhiệt tình của Hội An , an ủi mình : “ Chắc chưa có chè bắp , nên nhạc chưa ra ? “ Chị đi mua chè bắp . Lạ lùng ăn xong, bài ca Hội An Đất Thiêng Máu Hồng tự động tuôn ra . Sau năm 1975 gia đình chị vô Sài Gòn . Nhạc sĩ Đỗ Lễ là em của chị . Nhớ Hùng Dũng thỉnh thoảng chị ra Đà Nẵng thăm . Chẳng ngại đường xa khó khăn , chị vào cả Lệ Sơn thăm . Chị cũng vượt biên . Chị cũng đồng số phận như cha Khải , cha tuyên úy của chị .
      Viết lại những hình ảnh của Các Bậc Trưởng Thượng Hùng Dũng Đà Nẵng để bớt nhớ , để noi gương các đấng bậc tiếp tục hy sinh cho Hùng Dũng .

                                                                 Sài Gòn Mùa Vọng 27 -11-2011
                                                               Lm Giuse NGUYỄN  TRUNG THÀNH                                         
                                                            ( Trích trong Đặc San VƯƠN LÊN –
                                                             MỪNG CHÚA GIÁNG SINH 2011
                                                            của Liên Đoàn  HTDC Thánh Linh        
                                                             Giáo Phận Đà Nẵng )