Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

BÊN LÒNG CHÚA (4)

CHƯƠNG IV

I. Chính Thầy ở trong con

Lời Chúa
- Ta sẽ đặt Nhà Tạm Ta giữa các ngươi (Lv 26:11).
- Thiên Chúa không sai Con đến trong thế gian để xử án thế gian, nhưng để nhờ Ngài mà thế gian được cứu (Ga 3:17).
- Cha đã tiền định cho ta được phúc làm con, nhờ Đức Giêsu Kitô (Ep 1:5).
- Vì chưng Thiên Chúa đã quyết định cho tất cả viên mãn đậu lại trong Ngài. Và đã giảng hoà cả vạn vật nhờ Ngài và cho Ngài (Cl 1:19-20).
- Kẻ kết hợp với Chúa thì nên một tinh thần với Ngài ( 1 Cr 6:17).
- Thiên Chúa là Tình Yêu (1 Ga 4:16).
- Còn chúng tôi, chúng tôi tin vào Tình Yêu (1 Ga 4:16).

1. Thầy ở trong con như Người đang cầu nguyện. Con hãy thông hiệp với Thầy, lời cầu gồm tóm tất cả và cho mọi người. Hãy vui mừng vì nhân danh con và anh em con mà Thầy cầu xin Cha.
Lời kinh của Thầy là ngợi khen, tôn thờ, cảm tạ Cha và lãnh nhận mọi ơn.
Không ai đến được với Cha nếu không qua Thầy. Nhờ Thầy, với Thầy, và trong Thầy, hiệp nhất với Chúa Thánh Thần, mọi danh dự, tôn vinh đều qui về Cha trên trời.
Chỉ lời cầu của Thầy mới toàn năng nhưng Thầy để hiệu quả của nó tùy thuộc cường độ tình yêu của con và anh em con khi chúng con muốn thi hành sứ vụ của mình trong sứ vụ của Thầy.

2. Thầy ở trong Con như Người đang hiến dâng. Con hãy hiệp thông với hiến lễ của Thầy trên mọi Bàn Thờ trong thế giới, Bàn Thờ của Giáo Hội và Bàn Thờ sống động của tâm hồn, để dâng hiến lễ.
Không giây phút nào trên trái đất lại không có hiến lễ dâng lên trời, là Mình Máu Thầy.
Thầy không có ước vọng nào lớn hơn là lôi cuốn mọi con tim vào hiến tế vô biên và liên lỉ là chính Thầy, để dâng lên Cha lời ngợi khen, tôn vinh.
Thầy ở trong con như Người dâng hiến Cha những lao nhọc vất vả của nhân loại, bữa ăn và sự nghỉ ngơi, sự lo lắng và niềm vui của họ. Nhưng tất cả còn phải được dâng cho Thầy với lòng yêu mến, để Thầy có thể thanh tẩy, nhận là của mình và cho giá trị cứu rỗi.
Thầy muốn con luôn có cử chỉ dâng hiến đó nhân danh con và anh em đồng loại.

3. Thầy ở trong con như người yêu mến. Phải, trước hết Thầy ở trong con như người yêu mến Chúa.
Con có thể tưởng tượng sự nao nức và cường độ tình yêu của Con đối với Cha, Ngài không ngừng sinh ra Thầy, như trí khôn sinh tư tưởng, nhưng cho nó tầm quan trọng đến độ nó trở thành bản thể, và Thầy là một Ngôi Vị ngang hàng Ngôi Cha, Đấng đã nghĩ đến Thầy và sinh ra Thầy.
Cha thấy trong Thầy tấm gương sống động và vẻ huy hoàng mọi thiện hảo của Ngài nên Cha yêu Thầy khôn tả và đặt mọi mãn nguyện nơi Thầy.
Chính Thầy, Thầy biết mình hiện hữu do Cha, Thầy hoàn toàn phó thác cho Ngài với tình yêu vĩnh cửu và lòng cảm tạ vô biên.

4. Thầy ở trong con như người yêu mến Chúa Thánh Thần. Ngài là mối dây sống động liên kết Thầy với Cha, là nụ hôn sung mãn giữa tình yêu Chúng Ta. Chúng Ta khác nhau nhưng liên kết với nhau thành một.
Chính trong sự hiệp nhất của Thánh Thần mà Cha yêu Thầy vĩnh hằng, cũng trong sự hiệp nhất ấy mà Thầy dâng lên Cha lời chúc tụng tôn vinh trọn vẹn.
Các Thiên Thần và các thánh hằng chiêm ngắm Mầu Nhiệm ơn ban trọn vẹn trong sự sống Ba Ngôi. Chính sự chiêm ngắm này là vinh quang, hạnh phúc tràn trề và vĩnh cửu cho các Ngài.

5. Thầy ở trong con như người yêu mến Đức Maria. Với Tình Yêu tạo thành, vì cùng với Cha và Chúa Thánh Thần, từ đời đời Chúng Ta đã cưu mang Đức Maria và không bao giờ Ngài làm Chúng Ta thất vọng.
Với tình con thảo, vì thực sự Thầy là Con của Đức Mẹ hơn bất cứ người con nào trên trái đất là con của mẹ mình.
Tình yêu Cứu Độ đã gìn giữ Ngài khỏi tội tổ tông và cho Ngài cộng tác chặt chẽ vào công trình cứu chuộc nhân loại, cộng tác cách phổ quát, như hoa quả ơn cứu độ, cho lợi ích của nhân loại qua mọi thời và mọi nơi.
Con hãy hiệp thông với những tình cảm Thầy dành cho Mẹ: tình yêu tế nhị, âu yếm, tôn trọng, thán phục, hoàn toàn tín thác và muôn đời ghi ơn.
Nếu Ngài đã không chấp nhận "làm mẹ" thì Thầy đã làm được gì cho anh em con?
Con hãy nghĩ: Mẹ đẹp tuyệt vời, đến độ không thể đẹp hơn được nữa. Mẹ thật là phản ánh trung thực về lòng nhân hậu từ mẫu Thiên Chúa trong loài thụ tạo.

6. Thầy ở trong con như người yêu mến các Thiên Thần và các thánh.
Thầy chẳng phải là niềm vui, là phần thưởng và sự ngưỡng mộ vĩnh hằng của các Ngài sao?
Thầy muốn các Ngài là bạn đồng hành của con trên dương thế, là bạn đường nhiệt tình, là sự hỗ trợ huynh đệ, là trung gian mạnh thế và luôn thức tỉnh giữ gìn con trên mọi nẻo đường.
Trong Thầy con sẽ gặp được tất cả: Thiên Thần Bản Mệnh, Thánh Quan Thầy, các Thánh con sùng mộ và tổ tiên của con, những vị đã để lại cho các nhân đức cùng với dòng máu của các Ngài.
Cách tỏ lòng kính mến tốt nhất của con đối với các Ngài chẳng phải là hiện thực sức mạnh của các Ngài trong sứ vụ con đã đón nhận khi chào đời sao?

7. Thầy ở trong con như người yêu mến tất cả anh em đồng loại của con.
Tất cả miêu duệ đông đúc của con, mọi người mà một ngày kia Thầy sẽ cho con thấy, như chính họ đã được trực tiếp hưởng sự từ bỏ, nỗi thống khổ, công việc của con. Và rồi mọi người khác, không trừ ai, dù họ đang thế nào hay sẽ thế nào. Tất cả, không phân biệt quốc gia, dân tộc, nền văn minh hoặc trạng thái tâm linh.
Thầy yêu họ tới độ để các linh mục, mỗi ngày mấy trăm ngàn lần tái diễn hiến tế núi sọ để họ được cứu rỗi.
Thầy yêu họ tất cả, vì thế Thầy đã chọn con đem Tin Mừng tình yêu vô biên cho họ, tình yêu luôn luôn sẵn sàng cho đi và tha thứ hết.
Vì họ, con hãy sống hiệp thông với Thầy bằng cách không ngừng toả chiếu ánh sáng chói ngời của Tình Yêu Thầy.

8. Chính Thầy ở trong con như người yêu con. Nếu con hiểu được thế nào là một Thiên Chúa yêu thương, một Thiên Chúa tự hiến và chỉ mong được tự hiến mỗi ngày một hơn.
Thầy yêu con bằng một tình yêu vĩnh cửu. Từ khi con hiện diện trên trái đất, Thầy đã không ngừng yêu con bằng một tình yêu vô biên và riêng biệt.
Thầy đã không ngừng gọi con cách âu yếm bằng chính tên con, ước ao mãnh liệt được hiệp nhất với con và kết hợp con với Thầy. Thầy không ngừng nhìn con trong địa vị duy nhất của con, địa vị mà từ đời đời đã được Cha Thầy dự phóng trong sự hiệp thông cùng các Thánh, Thầy lo lắng giúp con thi hành sứ vụ không thể thaythế đó trong sự phát triển Nhiệm Thể Thầy.

9. Thầy là người Bạn kiên nhẫn nhưng lại yêu sách. Lúc nào Thầy cũng dò xem tư tưởng con, lòng khao khát của con, cách con làm việc, nhất là xu hướng lòng con. Thầy kín đáo, thận trọng, tế nhị, nhưng con có nhận ra nỗi thất vọng của Thầy khi thấy con chẳng lưu tâm đến Thầy không?
Thầy là tình yêu mạnh mẽ và êm ái. Con hãy để mình được thu hút và thiêu hủy đi bởi tình yêu Thầy. Thật chỉ là không không tất cả những gì không cùng với tình yêu ấy, vì và cho tình yêu ấy.
Nếu con được tình yêu Thầy thu hút hơn nữa, con sẽ thấy rất nhiều chuyện chỉ có giá trị tương đối. Biết bao lần con để mình lo lắng bối rối vì những đám mây bay qua, chẳng có gì quan trọng, và rồi con không màng chi đến một thực tại quan trọng duy nhất!
Hãy tin vào tình yêu Thầy!

2. Hãy hân hoan vì Thầy hiện diện

Lời Chúa
- Đừng sợ! vì Ta ở với ngươi, Ta là Thiên Chúa của ngươi. Ta cho ngươi kiên cường, Ta phù hộ ngươi (Is 41:10).
- Ta sẽ đặt Nhà Tạm của Ta giữa các ngươi (Lv 26:11).
- Ta sẽ ở với các ngươi mọi ngày cho đến tận thế (Mt 28:20).
- Hãy vui thoả nơi Giavê, vì Người sẽ cho ngươi như lòng ngươi sở nguyện (Tv 36:4).
- Anh em hãy luôn luôn vui mừng trong Chúa! Tôi xin lặp lại, hãy vui luôn! (Pl 4:4).

1. Phải, con hãy hân hoan vì biết Thầy hiện diện và luôn ở gần con.
Người ta đi thật xa để tìm Thầy trong khi Thầy ở rất gần.
Thầy là Đấng vô hình, nhưng không vắng mặt, cũng chẳng xa xôi.
Thầy không bao giờ để con một mình.
Thầy nghe thấy mọi lời con nói.
Thầy nhìn thấy mọi việc con làm.
Thầy cảm thấy trong chính mình mọi thử thách của con.
Thầy biết con hơn con biết mình. Thường con là nạn nhân của sự thiếu thông cảm của những người xung quanh. Với Thầy không thể có chuyện hiểu lầm.

2. Sự hiện diện của Thầy không có gì đáng sợ, cũng chẳng tọc mạch.
Thầy hiện diện không phải để rình con, cũng chẳng để kết án hay luận phạt con.
Thầy hiện diện để nâng con dậy, để chữa trị, thanh tẩy, thêm sức và thánh hoá con.
Thầy hiện diện để giúp con làm cho cuộc sống tốt đẹp và hữu ích hơn nếu thực sự con muốn như vậy.
Thầy hiện diện để làm cho những cử chỉ nhỏ nhất cũng như những cố gắng không đáng kể của con có giá trị vĩnh cửu, nếu con chấp nhận đặt mình dưới sự hướng dẫn của Thầy.
Thầy ở đây cho con thêm phong phú về ơn hiện diện của Thầy, một sự hiện diện luôn hiện tại và luôn chăm chú để che chở con bằng tình yêu của Thầy.
Hãy vui mừng vì biết Thầy ở gần con...

3. Hãy vui mừng vì biết Thầy hiện diện trong con.
Thật vậy, qua ân sủng, Thầy ở trong con cách sống động, ở tận thâm tâm của bản thể con.
Con thấy và con tin như vậy là rất tốt. Với đức tin con thử chạm đến sự hiện diện linh thiêng này xem, rồi con tiến lại với Thầy ở đó, trong tâm hồn con, để Thầy cảm được niềm vui của con khi chúng ta chiếm hữu nhau.
Điều xảy ra cách nhiệm mầu trong con, qua sự hiện diện của Thầy, còn lạ lùng hơn con có thể tưởng tượng.
Trong con, Cha hằng sinh ra Thầy và gọi Thầy là Con chí ái.
Trong con, Thầy kêu với Cha: "Abba, Ba ơi!" và dâng cho Ngài chính bản thân Thầy làm hiến tế với lời khen ngợi.
Từ sự trao ban hỗ tương này của Chúng Ta, phát sinh Ngọn Lửa sáng rực tình yêu vĩnh hằng và đồng bản thể, đó là Thánh Thần.
Qua Thầy, con hãy đi sâu vào nguồn sống khôn tả của Ba Ngôi, con hãy tôn thờ trong hân hoan.

4. Hãy vui mừng vì biết Thầy hiện diện trong người khác.
Đúng vậy, tất cả mọi người khác, dù họ thế nào đi nữa, họ là những ngành nho trong cây nho của Thầy, là tế bào trong thân Thầy – ngành nho có thể, đôi khi đã khô héo, nhưng những tế bào sống dù mạnh dù yếu, đó là những phần tử của chính sự sống Thầy.
Thầy ẩn giấu trong họ, Thầy tự chan hoà và chìm sâu trong mỗi người ngay cả khi họ nghi ngờ điều đó.
Thầy coi mọi sự xảy đến cho họ như cho chính mình. Thầy coi mọi chuyện tốt xấu người khác làm cho họ như cho chính mình Thầy.
Con hãy tìm nơi mỗi người cái thuộc về Thầy rồi con sẽ khám phá ra cái tuyệt vời nơi họ.
Con hãy nói tới cái thuộc về Thầy nơi họ, con sẽ thấy họ có thiện chí đáng ngạc nhiên hơn con tưởng.
Hãy yêu quí nơi họ cái thuộc về Thầy, và con sẽ góp phần làm Thầy lớn lên trong họ.
Hãy vui mừng vì biết Thầy hiện diện trong những người khác rồi hành động theo đó.

5. Nhất là con hãy vui mừng vì biết Thầy hiện diện trong Bánh Thánh.
Hãy nghĩ đến sự hiện diện của Thầy trong phép Thánh Thể, qua bí tích này, tại muôn địa điểm trên mặt đất, Thầy hiện tại hoá linh hồn và mình máu Thầy, đồng thời Thầy sống giữa loài người trong tư thế không ngừng cầu nguyện và dâng của lễ thay họ.
Thầy hiện diện ở đó để luôn sẵn sàng tiếp đón họ và cho họ tiếp rước Thầy.
Thầy ở đó luôn sẵn sàng cho họ tận hưởng hoa quả ơn Cứu Chuộc như họ mong ước và tùy theo đức ái của họ.
Thầy ở đó cũng luôn sẵn sàng thanh tẩy và thánh hoá họ trong lao nhọc, lo âu, trong lao động và giải trí, trong hy vọng và niềm vui của họ.
Ồ! Nếu họ thường xuyên thăm viếng Thầy, ít là bằng trí khôn, cuộc sống của họ sẽ rạng ngời và thế giới sẽ biến đổi.
Thầy ở đó như kho tàng vô tận của bình an, ánh sáng và mọi ân sủng – nhưng kho tàng mới được khai thác. Vì thế trên đời còn biết bao khốn khổ.
Ít là con, con hãy vui mừng vì biết Thầy ở trong đó, hoàn toàn sống động trong Bánh Thánh, con hãy năng đến thăm Thầy thay cho những người không hề nghĩ đến việc này.

6. Hãy hân hoan vì sự hiện diện của Thầy, nhưng cũng hãy làm cho Thầy vui sướng hiện diện ở đây.
Thầy biết lắm, bao lâu còn trên trái đất con chỉ có thể nhận biết Thầy bằng con mắt đức tin. Chỉ trong cuộc gặp gỡ trọng đại, ngày đó con mới thấy Thầy diện đối diện trong vinh quanh rực rỡ.
Trong khi chờ đợi ngày đó, con còn sống trong thế giới hữu hình và còn bị tất cả những vật xung quanh lôi cuốn.
Phải cố gắng mới ra khỏi những gì là bên ngoài để gặp Thầy ở điểm Thầy hiện diện, gần con, trong con, trong tha nhân, trong Bánh Thánh...
Nhưng ơn Thầy luôn sẵn sàng để khuyến khích và nâng đỡ sự cố gắng ấy. Con đừng sợ cố gắng và cố gắng luôn. Sự cực nhọc của con sẽ được đền đáp cách xứng đáng.
Nếu con biết Thầy quan sát và chờ đợi con với trái tim nào!
Khi yêu nhau người ta không ngừng nghĩ đến người yêu, ngay cả khi họ không thấy nhau. Thầy phải nghĩ sao khi hàng giờ qua đi mà con không nhớ đến Thầy?

Cầu nguyện
Lạy Chúa, Chúa hằng gần gũi những ai kêu cầu Chúa, xin Chúa luôn cho con cảm thấy trái tim con bừng cháy, con biết rằng ân ban chính Mình Chúa là một phần thưởng lạ lùng thỉnh thoảng Chúa mới ban cho ai tìm kiếm Chúa để khơi lại niềm tin của họ và để giữ họ khỏi đi vào thói quen. Con biết con không xứng đáng lãnh nhận ơn đó, nhưng con biết Chúa tốt lành và quảng đại biết bao! Xin cho con ơn: chỉ nghĩ, nói và hành động như con ở trước nhan Chúa. Dù nét mặt có buồn và phản chiếu mọi nỗi buồn thầm kín, mặc dầu con không muốn, xin Chúa cho mọi người con yêu mến thấy được hạnh phúc thẳm sâu và sự bình an linh thiêng mà Chúa đã ban cho con hằng ngày. Và khi Chúa "giải thoát con khỏi thân xác hay chết này", ôi lạy Chúa! Xin chỉ nhớ tới lòng nhân hậu vô biên của Chúa mà gọi con vào hưởng niềm vui vĩnh cửu, mặc dù con không đáng, xin chỉ vì lòng ao ước mãnh liệt một ngày kia con được ở gần Chúa.
(Henri Duparc).

3. Hãy làm Thầy vui sướng hiện diện.

Lời Chúa

- Tôi nguyện hát mừng Giavê trong suốt đời tôi, tôi muốn đàn ca Thiên Chúa tôi bao lâu tôi còn sống.

- Ước gì hoài bão của tôi được đẹp lòng Người, phần tôi, tôi mừng vui nơi Giavê! (Tv 103:33-34).

- Tôi đã đặt Giavê luôn luôn trước mắt, vì có Người bên hữu, tôi sẽ không lay chuyển! (Tv 15:8).

- Chỉ một mình Giavê, các ngươi sẽ thờ lạy, sẽ tế lễ cho Người (2 V 17:36).

- Vậy dù ăn, dù uống, dù làm việc gì, anh em hãy làm mọi sự để tôn vinh Thiên Chúa (1 Cr 10:31).

- Hãy biết ơn (Cl 2:7).

- Người yêu tôi thuộc về tôi và tôi thuộc về chàng (Dc 2:16).

- Ai mến Ta thì sẽ giữ lời Ta và Cha Ta sẽ yêu mến nó, và Chúng Ta sẽ đến với nó, và sẽ đặt chỗ ở nơi mình nó (Ga 14:23).

- Hãy hoan hô Giavê, toàn thể cõi đất, hãy phụng thờ Người trong niềm hoan hỷ, hãy đến trước Nhan Người trong tiếng hò reo! ( Tv 99:1-2).



1. Để làm Thầy vui sướng hiện diện đâu cần gì nhiều: chỉ một sự tưởng nhớ, một cái nhìn, một lời nói, một nụ cười thầm kín... Nhưng con cần cho Thầy cái ít ỏi đó.

Thật đơn sơ, con hãy tỏ cho Thầy biết con yêu Thầy rồi cứ sống trong an bình.

Hãy chứng tỏ con muốn làm vui lòng Thầy. Tình bạn được chứng tỏ qua những chi tiết nhỏ.

Ước mong đức tin của con được mạnh mẽ hơn, dám để Thầy đi sâu vào cuộc sống con hơn nữa.

Đối với trái tim biết yêu thì không có gì tầm thường cả. Thầy là người bạn tế nhị, Thầy chỉ vào đời sống tư khi được mời.


2. Không gì liên quan đến con mà Thầy lại dửng dưng. Vậy con hãy chia sẻ với Thầy như với người bạn thân những vấn đề làm con bận tâm: từng chi tiết về kế hoạch của con, những lo lắng và hy vọng... Con không nghĩ Thầy có thể giúp con giải quyết cách tốt đẹp nhất và thật đúng lúc mọi vấn đề đó cho con sao?

Phần con, cố nhận ra ý nghĩ của Thầy, cái làm Thầy buồn và điều làm Thầy vui.

Hãy nói với Thầy về vinh quang của Cha, tác động Thần Khí trong thế giới và những chiến đấu của Hội Thánh này.

Qua những đổi trao ấy, sự thân mật với Thầy sẽ lớn lên trong tâm hồn con.


3. Có phải vì là Thiên Chúa, Thầy không có quyền sống thân tình với con người mà Thầy đã dựng nên, đã cứu chuộc bằng máu mình, và dưỡng nuôi bằng thịt mình sao?

Thầy muốn con có lửa mến: ước gì mọi sự giúp con yêu mến Thầy hơn.

Như ánh sáng phục sinh Thầy gọi tên Maria Mađalêna, Thầy thường gọi con từ trong thâm tâm. Hãy nghe Thầy gọi tên rửa tội của con với tất cả lòng trìu mến.

Con cũng vậy, không cần máy môi, hãy mời gọi Thầy và kêu tên Thầy từ trong tâm trí con với hết tình yêu mến có thể.

Không phải chuyện bồng bột mà là việc của đức tin và ý hướng tốt lành: con có tin Thầy yêu con không?

Cũng không phải tưởng tượng, đó chỉ là hiện thực những nhân đức đối thần mà con đã lãnh nhận khi chịu phép thanh tẩy.


4. Thỉnh thoảng con hãy dành cho Thầy những phút giây thân mật, dù ngắn ngủi nhưng trọn vẹn. Một vài phút đó làm cho đời sống nội tâm của con phong phú và vững mạnh.

Thời gian đó giúp con nhạy cảm với những dấu chỉ Thầy chuyển đạt cho con suốt cả ngày.

Đồng thời nó giúp con khám phá ra sứ điệp của Thầy, hoặc nghe vô số những lời mời gọi của Thầy trên mọi nẻo đường của con.

Nhất là những giây phút đó giúp con làm cho Thầy vui sướng hiện diện trong khi chờ đợi "ngày không xế bóng", ngày đó Thầy sẽ là niềm vui vĩnh cửu trong ánh sáng cho con.


5. Mỉm cười với Thầy, chúc mừng Thầy đó cũng làm cho Thầy vui sướng hiện diện. Khi chờ đợi đón tiếp ai, con có mang nét mặt ủ rũ buồn sầu không?

Nếu con hiểu được một số người nhát đảm, sợ sệt hoặc quá khép kín làm Thầy buồn chừng nào! Họ vừa sầu thảm lại vừa lãnh đạm. Nỗi buồn của họ không phải kết quả của tình yêu chính đáng.

Họ làm Thầy mất vui khi trao ban chính mình cho họ, và họ cũng tự làm mất ơn sủng Thầy đã dành sẵn cho họ.

Những người luôn mỉm cười thu hút được Thầy và làm Thầy an tâm. Con hãy vào số đó.

Con sẽ tăng thêm nghị lực cho Thầy và làm Thầy hân hoan hiện diện.


6. Vậy, hãy hiệp nhất với Thầy cách vui vẻ để làm việc bổn phận và để chịu điều con phải chịu.

Thầy còn nhạy cảm hơn con tưởng đối với tất cả những tinh tế mà đức tin, tình yêu và lòng quảng đại có thể gợi ra cho con.

Những hy sinh nhỏ đó chẳng tổn đến sức khoẻ, cũng chẳng hại đến bổn phận của con.

Những hành động âm thầm của lòng bác ái rất có giá trị đối với Thầy. Sự lo lắng về chuyện liên hệ đến mức phát triển của Thầy trong thế giới.

Sự quan tâm đến đời sống Giáo Hội Thầy, những chiến đấu, sự thăng tiến, niềm hy vọng của Giáo Hội.

Tất cả những cái làm phấn khởi sự hiện diện của Thầy, bởi vì nó cho phép Thầy dùng con hơn nữa để thực hiện ý định của Cha.

Can đảm lên con! Hiện giờ con hoạt động, con lao nhọc trong tranh tối tranh sáng của đức tin – nhưng một ngày kia con sẽ ngạc nhiên, trong ánh sáng không bóng mờ, Thầy sẽ cho con thấy ngay ở đời này, tất cả những gì con đã cố gắng để làm phấn khởi sự hiện diện của Thầy.


(Nguồn : thanhlinh.net)