Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015

BÊN LÒNG CHÚA (3)


CHƯƠNG III

1. PHÚC CHO NGƯỜI HIỀN LÀNH

LỜI CHÚA:
·        Phúc cho ai hiền lành vì họ sẽ được đất làm cơ nghiệp (Mt 5,4)
·        Hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhường trong lòng và các ngươi sẽ tìm thấy sự nghỉ ngơi trong tâm hồn. (Mt 11,29) 
·        Các con hãy biết thương xót, như Cha các con là Đấng xót thương. (Lc 6,36)
·        Anh em hãy ở nhân hậu và chạnh thương với nhau. (Ep 4,32) 
·        Đừng nói hành nói xấu nhau hỡi anh em! Còn ngươi là ai mà dám xét đóan người đồng lọai?. (Gc 4,11,12)
·        Đừng xét đóan để khỏi bị xét đóan.  Các ngươi xét đóan cách nào, thì sẽ bị xét đóan cách ấy; và các ngươi đong bằng đấu nào, thì người ta sẽ đong cho các ngươi bằng đấu ấy. (Mt 7, 1-2)
·        Trong tình huynh đệ, hãy mến nhau tha thiết; bởi kính trọng, hãy coi kẻ khác hơn mình (Rm 12,10)
·        Miệng ngọt ngào thêm bạn hữu. (Hc 6,5)
·        Lời đáp dịu dàng làm  nguôi cơn giận. (Cn 15,1)
·        Những kẻ nghèo khó (khiêm nhường) sẽ lại được mừng vui trong Giavê. (Is 29,19)

1.
     Cuộc sống Kitô hữu được tạo thành do những tương phản bổ túc nhau.
     Thầy cần các Kitô hữu biết dung hòa sự đơn sơ của chim câu với sự không ngoan của con rắn.
     Thầy muốn họ kết hiệp sự dịu hiền của Thầy với nghị lực mãnh liệt để chiếm lấy Nước Trời, và sự khiêm nhường của Thầy với nhiệt tâm Nhà Chúa.
     Thầy đã nói:  phúc cho kẻ hiền lành vì họ ẽ được đất làm gia nghiệp.
     Nếu dùng bạo lực và tàn nhẫn, chúng ta có thể làm người khác sợ hãi, bắt người ta nghe theo mình, nhưng chúng ta chẳng chiếm hữu được gì.
     Chỉ có sự hiền lành mở được con tim và chiếm hữu được nó.

2.
     Hiền lành đi đôi với khiêm nhường.  Đó là điều Thầy làm gương trước và dạy lòai người.  Đó là bí quyết của bình an:  Sự bình an trong tâm hồn, trong gia đình và trong cộng đòan, bình an giữa các tầng lớp xã hội, giữa các quốc gia và các chủng tộc.
     Ở đâu có ích kỷ, khinh người, kiêu căng khinh mạn, khát khao quyền lực, ước muốn thống trị...; ở đó sinhy ra hận thù, cay đắng, ghen ghét, trả thù, bạo lực và chiến tranh.
     Thật đáng thương, các con không có gì để làm hơn là cắn xé nhau?
     Mong sao các Kitô hữu nêu gương sáng trước về vấn đề này.

3.
     Hỡi con đang đọc những dòng này, con hãy là yếu tố hiệp nhất cho những người sống chung quanh, ngay tại chỗ Thầy đã đặt định cho con.
     Để được điều đó, con hãy sống thật hiền lành, thật bác ái, hết sức phục vụ và có lòng nhân hậu.
     Người ta đi tìm sự thánh thiện mãi đâu xa, trong những điều khó khăn phức tạp.  Trong khi sự thánh thiện ngay ở đó, vừa tầm tay và... nhất là ở trong tim các con, ngay trong những công việc nhỏ mọn đời sống cộng đòan.
     Dĩ nhiên còn phải có thái độ quả quyết tích cực xứng hợp!
     Trước hết, con hãy nhìn Thầy trong tha nhân.  Đó là phãn xạ phải tập.  Thầy ẩn thân trong mỗi người và mỗi người là một thành phần của Thầy.  Hãy tìm kiếm, hãy khám phá ra Thầy.  Hãy nói với Thầy trong mỗi người.
     Con không nghĩ rằng mọi quan hệ của con với mọi người xung quanh sẽ biến đổi cách diệu kỳ sao?  Đó sẽ là một sự biến hình đích thực.
     Con hãy thử xem!

4.
     Hãy cố gắng duy trì trong con những y’  tưởng nhân ái.
     Đức ái lớn nhất con có thể có đối với tha nhân không ở nơi quà tặng, cũng chẳng tại sự phục vụ con dành cho họ.  Trước hết nó ở trong tư tưởng con.  Mọi chuyện khác sẽ theo sau.
     Chắc rằng tư tưởng có ảnh hưởng trên ngôn ngữ, giọng nói, ánh nhìn, hành động của chủ thể.  Nhưng nó cũng ở trong phản ứng vô thức của đối tượng và họ cảm nhận nó qua trực giác kỳ diệu.
     Con hãy tránh xa những tư tưởng tiêu cực liên quan đến khuyết điểm, lầm lẫn hoặc sai sót của người khác.  Những tư tưởng tiêu cực đó thường gán cho chúng một tầm quan trọng quá mức, đến nỗi xâm chiếm cả lương tâm, không còn chỗ cho những do chính đáng, những đức tính tốt có thể đền bụ lại những khiếm khuyết nêu trên.

5.
     Con người là một hỗn hợp sinh động của ánh sáng và bóng tối.
     Hãy để lại trong bóng tối cái đen tối và điều sáng sủa  hãy làm tăng thêm giá trị.  Như thế con sẽ biến cái thiếu sót ra bô hiệu cách dễ dàng và làm nổi bật những tài khéo, nhân đức của người khác cho lợi ích chung.
     Những tư tưởng hiền hòa và nhân hậu giúp con người thắng được mình cách chắc chắn nhất như Thầy mong muốn.
     Nhiều người đang có đà tiến tới điều thiện nhưng nản lòng, khựng lại, thu mình vào vỏ ốc, vì họ đã không cho Thầy điều Thầy có quyền đòi hỏi nơi họ.  Ly’ do là họ đã không cảm thấy mình được yêu thương, ngược lại, rất thường bị xét đóan nghiêm ngặt, hoặc bị chỉ trích cách bất công.

6.
     Hơn nữa, xét đóan và chỉ trích có lợi gì?  Cái đó có làm cho người đóan xét được hạnh phúc hơn không?
     Thầy không thể sống thỏai mái trong tâm hồn một người không có trách nhiệm mà xét đóan tha nhân.  Họ cướp quyền đóan xét thuộc về một mình Thiên Chúa.  Điều đó rất nguy hiểm.
     Ngược lại Thầy vui sướng ở trong tâm hồn người biết thông cảm và dễ tha thứ.
     Thầy không hài lòng đến với những người trên, môi không ngừng  nói những lời chỉ trích do dại khờ hay ác  y’.   Hơi thở của họ bị nhiễm độc.  Thật đúng là miệng lưỡi phát sinh nọc độc, gieo rắc sự ngờ vực, chia rẻ khắp nơi.  Họ đang làm công việc của Satan!

7.
     Hành động như thế, Người ta đã làm hư đi bầu khí trong lành nhất, hủy họai những cộng đòan sốt sắng nhất, làm nản những thiện chí quảng đại nhất.
     Satan thật khéo đội lốt thiên thần sáng láng.  Để chỉ tríh, người ta tự bào chữa, lấy cơ’:  cảnh giác vì bác ái, vì ích chung.
     Thực ra là để bảo vệ tính kiêu ngạo bị thất bại của mình, với  thức ít nhiều gì người ta tìm một sự bù trừ cho sự lường gạt của hính mình.  Nhưng kết thúc bằng việc hủy họai, công trình của tử thần
     Nếu con muốn làm vui lòng Thầy, hãy giữ miệng con xa mọi lời chỉ trích, hãy học nghệ thuật tế nhị nhưng rất phong phú là:  nói tốt cho tha nhân.
     Hãy nói tốt cho mọi người, Thầy sẽ nghỉ tốt về con.

8.
     Đừng bao giờ khinh dễ ai, đừng khi nào nói lời chua cay, gắt gỏng với ai kẻo con gây thương tích cho chính Thầy.
      Ngược lại, ước gì sự hiền lành và lòng nhân ái dễ thương của con, góp phần làm tươi đẹp cuộc sống cho những người xung quanh.
     Khi Thầy không còn hiện diện hữu hình nữa, Thầy đặt bên con tha nhân với muôn vẻ mặt, họ tiếp tục đời sống của Thầy và đại diện cho Thầy.
     Chớ gì qua tha nhân, con thực hiện lòng khát khao yêu mến, phục vụ, đón tiếp nồng hậu của Thầy, để làm vui lòng Thầy.
     Thái độ cử chỉ của con sẽ ra sao nếu con nhìn thấy Thầy trong mọi người?  Hãy nghĩ đến điều đó, đừng hà tiện sự niếm nở và quan tâm.  Chính Thầy sẽ đón nhận những thái độ đó, khi ấy con mới hiểu tại sao Thầy chúc phúc, ngay từ đời này cho những hiền lành, họ sẽ chiếm hữu được trái tim Thầy.

2. HÃY THI ÂN

LỜI CHÚA

· Nào tôi biết lấy gì mà báo đền Giavê
Vì bao ơn lộc Ngài xuống trên tôi (Tv 115,12)

· Sao không thấy họ quay trở lại mà chúc vinh Thiên Chúa, trừ phi có người dị chúng này? (Lc 17,18)

· Tôi hằng cảm tạ Thiên Chúa (Cr 1,4)

· Hãy tạ ơn trong mọi dịp! Vì đó là Thánh ‎ Thiên Chúa về anh em trong Đức Giêsu Kitô. (1 Thes 5,18)

· Vì mọi sự, hãy nhân danh Chúa chúng ta, Đức Giêsu Kitô mà tạ ơn Thiên Chúa và là Cha. (Ep 5,20)

· Vậy tiên vàn mọi sự, tôi truyền phải dâng lời tạ ơn cho hết mọi người, ngỏ hầu ta được qua một đời yên hàn, ổn định, trong đạo đức vẹn tòan và nghiêm chính. (1 Tim 2, 1-2)


1. Con có muốn biết bí mất của sự bình an, cũng là bí quyết của một cuộc sống phồn thịnh không?

Hãy cố gắng, từ trong tâm hồn, làm phát sinh sự tri ân không ngơi nghỉ.

Hãy cám ơn Thầy về mọi sự và trong mọi trường hợp.

Hãy cám ơn Thầy vì mọi cái con có chung với người khác và về tất cả những gì con lãnh nhận riêng cho con.

Hãy cám ơn Thầy về những gì con đã nhận mà con biết.

Hãy cám ơn Thầy cho những gì con đã nhận mà con không hay biết.

Hãy cám ơn Thầy về những gì con đã lãnh nhận mà con quên mất.
2. Hãy cám ơn Thầy vì niềm vui hạnh phúc lớn lao đang chờ con, mà hiện giờ con đang được nếm thử dù chỉ là một tia rất lờ mờ.

Hãy cám ơn Thầy vì những đau khổ con đang hòan tất trong thân xác con, những đau khổ còn thiếu sót trong cuộc Khổ Nạn của Thầy, cho Nhiệm Thể Thầy là Giáo Hội. Nếu con thấy được tất cả những lợi ích mà con mang lại do những đau khổ của con, ắt von sẽ không muốn chịu đau khổ ít hơn.

Hãy cám ơn Thầy về sự lựa chọn của Thiên Chúa mà đôi khi ly’ trí con người không thể thấu triệt. Thiên Chúa không làm chủ ân bản của Ngài sao? Đừng bao giờ ghen tương. Rất chân tình con hãy vui sướng tạ ơn Chúa vì thành công của anh em con. Tất cả chúng con là chi thể của một thân mình, để phục vụ cùng một nguyên do. Tất cả chúng con sẽ chung phần cùng một thắng lợi.

3. Hãy cám ơn cho con, cám ơn cho tha nhân. Có rất nhiều người quên cám ơn. Luôn luôn là câu truyện “mười người phong cùi được chữa lành, còn chín người kia đâu?”

Vì quá quen với nhận ơn, người ta quên kẻ làm ơn cho mình thật mau lẹ, con hãy đền bù thiếu sót đó!

Con thấy điều làm Thầy đau khổ khi nhân lọai vô ơn, không chỉ là thiếu tôn trọng, mà còn thiếu công bằng nữa. Sự vô ơn đó ngăn cản Thầy rất nhiều khi muốn thi ân và tặng ban chính mình cho họ như lòng ao ước. Để không tăng thêm lỗi cho họ, Thầy phải giới hạn ơn ban. Và điều ấy gây đau khổ chừng nào cho người yêu tha thiết và chỉ sống để cho đi như Thầy!

Vì thế, con hãy dành cho Thầy niềm vui do sự tri ân của con.

Ước gì nhờ ơn trở thành nốt nhạc nền cho đời sống thiêng liêng của con.


4.  Hơn thế nữa, con hãy trở nên một với Thầy trong sự tri ân mà Thầy không ngừng dâng lên Cha.

Tất cả những gì Thầy là, Thầy đều nhận từ nơi Cha. Với Thầy, tất cả đều do ơn ban và tình yêu. Thầy hòan tòan dâng mình cho Cha trong hiến lễ tạ ơn và mong ước không có gì trong Thầy mà không vì Ngài và để tôn vinh Ngài.

Khi nhập thể làm người, Thầy chỉ thi hành một việc là diễn tả chi tiết bản trường ca tạ ơn, qua lời cầu và họat động của Thầy. Đó là tất cả sự sống của Thầy ở trong cung lòng Cha, đồng thời Thầy cảm nhận món nợ tri ân cho tòan thể nhân lọai.

Ước muốn mãnh liệt của Thầy là làm sao cho con người hiểu ra bổn phận của họ đối với Cha trên trời, và đưa họ vào hiệp thông với lời ngợi khen tôn vinh của Thầy.

Đó là một trong những l‎ do khiến Thầy ở lại giữa chúng con trong Bí Tích Thánh Thể, từ bản chất là tác động tạ ơn sống động và bền bỉ.

5. Thánh Thể là một Bí Tích tuyệt vời của đức ái huynh đệ. Điều này có ly’ do sâu xa của nó.

Sự biết ơn phải được thể hiện qua hành động. Thật công bằng và hữu ích khi cám ơn Thầy và hiệp thông với lòng tri ân của Thầy đã không ngừng dâng lên Cha; nhưng như thế vẫn chưa đủ - cách cám ơn tốt nhất là đem những ơn đã lãnh nhận ra phục vụ anh em con.

Thầy đã đặt tha nhân bên cạnh con vì mục đích ấy. Chúng con không thể trực tiếp phục vụ cá nhân Thầy được nữa, nhưng Thầy ẩn mình trong tha nhân. Điều chúng con không thể làm cho Thầy, chúng con có thể làm cho họ và lúc đó Thầy kể chúng con đã làm cho chính Thầy.

Chúng con có muốn minh chứng lòng tri ân của chúng con đối với Thầy không? Hãy sống tốt với những người khác cách quãng đại, hãy làm ơn cho họ và nhớ cho họ và nhớ đến những gì Thầy đã cho chúng con và còn cho mãi mãi.

6. Hơn nữa, nhiều khi thường do trung gian của người khác mà chúng ta nhận được ơn đã dành sẵn cho chúng ta.

Nhiệm Thể Thầy là một Cộng Sinh huyền nhiệm, trong đó tùy theo những quan hệ âm thầm, mà mỗi người được hưởng phần góp của tất cả, và mọi người hưởng phần mỗi người.

Chỉ trên trời, qua ánh sáng thần linh chúng con mới nhìn ra ra tất cả những gì phải đáp đền nhau.

Chính Thầy sẽ chỉ cho chúng con biết qua những máng chuyển nào ơn sủng đã đến với chúng con, làm cho chúng con đáng được hạnh phúc đời đời.

Lúc đó chúng con sẽ sống trong sự biết ơn nhau.

Một cuộc trao đổi tri ân bất diệt sẽ vang lên như một bài ca ngợi mà Thầy dâng lên cho vinh quang Cha và niềm vui của chúng con sẽ tròn đầy hơn.



3. HÃY TRUNG THÀNH

LỜI CHÚA:
·        Mắt tôi nhắm đến những người hiền lương trong xứ, cho họ được ở với tôi (Tv 100,61)
·        Người chính trực sẽ được phú đầy chúc lành (Cn 28,20)
·        Kẻ chút ít mà trung tín, thì nhiều cũng trung tín. (Lc 16,10)
·        Phúc cho tôi tớ chủ về thấy đang tỉnh thức chờ đợi (Mt 224,26)
·        Hãy cứ trung kiên đến chết (Kh 2,10)
·        Tốt! tôi tớ lương hảo! (Lc 19,17)

1.
     Thầy không có ước muốn nào mãnh liệt hơn là trao ban cho con chính mình Thầy ngày một hơn, để cuộc sống của con tiếp nhận tối đa sinh khí siêu nhiên và sự phong phú trong việc tông đồ; nhưng hiệu năng ước muốn mãnh liệt ấy lại giới hạn bởi mức trung thành của con.
     Phải, Thầy cần sự trung thành của con để có thể đến với con và họat động qua con như lòng mong ước.
     Mỗi người có cách yêu và phục vụ riêng biệt.  Từ khởi nguyên vũ trụ, chưa có cách nào hòan tòan giống cách nào.
     Con đừng giấu cách của con đối với Thầy.
     Nếu con không trung thành với sứ mạng của con, sẽ có những thiếu sót đáng buồn.  Không ai có thể chu tòan thay con như đã được ấn định nó phải thực hiện cách nào.

2. 
     Sứ mạng của con trước hết là cầu nguyện; và sống trong trạng thái cầu nguyện.  Con phải đạt được mức:  Cầu nguyện nguyện như con hít thở, nghĩa là tham gia với Thầy mà không cần cố gắng, không căng thẳng, và qua mọi sự, tự nhiên con qui hướng về Thầy mọi khát vọng của con.
     Để được như vậy, con hãy trung thành duy trì giờ cầu nguyện riêng.  Càng bận rộn, con càng phải sắp xếp công việc để có giờ cầu nguyện.  Tâm nguyện hay khẩu nguyện, tạ ơn hay cầu xin – không quan trọng – tất cả những dạng thức ấy đều được chấp nhận.  Điều quan trọng là con hãy trung thành liên kết kinh nguyện của con với lời cầu của Thầy, trung thành sát nhập vào chính hiến tế Thầy không ngừng dâng lên để tôn vinh Cha.
     Con cũng phải trung thành cầu nguyện trong Hội Thánh, nghĩa là hiệp thông với tất cả anh em đang cầu nguyệng, thay cho những người không cầu nguyện, hoặc họ không nghĩ tới, họăc đáng tiếc, họ không muốn cầu nguyện!  Chính những người này cần con trung thành cầu nguyện hơn hết, cầu nguyện nhân danh nhiều người

3.
     Con hãy trung thành kếp hiệp với Thầy trong khi làm việc.
     Không có Thầy, con không thể làm gì vững chắc và trường tồn.  Không có Thầy, con xây nhà trên cát, gió sẽ cuốn đi.
     Với Thầy, dù rất ít thời gian, con xây nhà trên đá, con đi vào chiều sâu của công việc, kết quả những cố gắng của con không ai thấy, con chẳng màng chi sự phô diễn, và bất chấp cả những thế kỷ dài.
     Hãy trung thành nhìn khía cạnh tích cực trong những thử thách, đôi khi Thầy rải rác trên những bước đường của con. 
     Những thử thách ấy đâu có nhằm làm con đau khổ, càng không có  y’ đè bẹp con.   Nhưng để thanh luyện, tập dượt con, tăng giá trị cho con và nhất là ngay từ bây giờ, tăng niềm vui tươi hồ hởi, đồng thời tăng hạnh phúc vĩnh cửu.
     Hãy trung thànyh tận hưởng dịp vui Thầy gửi cho con.
     Dĩ nhiên, bao lâu con còn trên trái đất, Thầy phải pha trộn ánh sáng với bóng tối.  Không một niềm vui nào tại thế mà trọn vẹn và vĩnh viễn.  Đó không phải là ly’ do để coi thường niềm vui Thầy dành cho con.  Nhưng nó phải giúp con phục vụ lanh  lẹ và vui tươi hơn.  Đó là điều mong chờ nơi các chi thể của Thầy.

4.
     Đặc biệt con hãy trung thành yêu mến.  Vì tình yêu làm nên sự hiệp nhất, tăng gia giá trị và làm phong phú cuộc sống của con.  Mỗi giờ qua đi, con sẽ phải xét xử về tình yêu.
     Hãy trung thành yêu mến.
     Yêu Thầy và làm cho Thầy cảm thấy được yêu, thật là đơn giản.  Khi con tỏ ra con yêu Thầy, con làm cho Thầy sung sướng chừng nào!  Bởi vì con càng yêu Thầy, Thầy càng có thể trao ban mình cho con và dùng con đi gieo hạnh phúc cho những người xung quanh.
     Hãy trung thành yêu mến.  Hãy tìm lại lòng sốt sắng thuở ban đầu. Thầy không nói tới sốt sắng bên ngòai, nhưng sự nhiệt tình ấy đã làm cho con quên mình cách dễ dàng để nghĩ đến Thầy trong mọi người và qua Thầy con hy sinh cho họ.
     Hãy trung thành yêu mến.  Biết Thầy hiện diện trong anh em con chưa đủ, con còn phải cảm nhận được điều Thầy chờ đợi ở nơi mỗi người:  sự hiền lành, lòng nhân hậu, tinh thần phục vụ, sự trợ giúp, khích lệ, đôi khi cương quyết, nhưng từ thâm tâm luôn luôn yêu mến.

5.
     Hãy trung thành bất kể mỏi mệt, chán nản của những ngày dài giống nhau, công việc cứ đều đều, bao giờ cũng vậy.
     Chính trong tầm thường của cuộc sống hằng ngày lại thể hiện những công trình trường cửu và phi thường.
     Hãy trung thành dù trời sương mù, mưa giông và bảo tố.
     Con hiểu rằng Thầy sắp đặt ánh sáng và bóng tối.  Đông qua, xuân tới, mặt trời chiếu sáng đẹp nhất là sau trận mưa rào.
     Hãy trung thành dù những cố gắng của con bên ngoài xem ra vô ích, không thấy có tiến triển, không có những thành quả lẩy lừng.
     Thầy đã sống cuộc đời trần thế ẩn dật, suốt 30 trong 33 năm chẳng ai biết tới.  Thầy chỉ làm những công việc rất thường, thế mà Thầy đã cứu nhân lọai, thánh hóa công việc của con người, và cho những công việc khiêm tốn hằng ngày của họ một giá trị cứu rỗi.

6.
     Hãy trung thành dù không được thông cảm, còn bị hiểu lầm về cách cư xử vụng về của con.  Hãy xem, chính Thầy cũng đã bị đối xử tàn nhẫn.
     Hãy trung thành, bất chấp sự lửa gạt, thiếu tôn trọng, vô ơn của những người mà con đã cho nhiều nhất.
     Con đừng  nản lòng.  Ngược lại hãy vui mừng vì phần thưởng lớn lao của con ở trên trời, mà bao lâu còn trên mặt đất chẳng bao giờ con nhìn thấy... chỉ như vậy mới thanh luyện được con tim và hướng của con.
     Hãy trung thành dù là đêm tối của đức tin và đường hầm lạnh giá của khô khan thiêng liêng.
     Một khi đã cộng tác vào chương trình cứu độ, bình thường con có kinh nghiệm cái gì đó của Gietsemani hay của Canvê.  Nhưng hãy tin tưởng!  Vì sự trung thành của con trong những giờ khắc của mầu nhiệm mùa thương sẽ trổ sinh bông hạt gấp trăm.

7.
     Hãy trung thành cho con.  Một tín hữu Kitô trung thành, dù ở đời này không thấy sự sung mãn mà họ có thể thấy trong đời sau, được nếm thử sự bình an trong tâm hồn, sự bình an đã được hứa ban cho những tâm hồn thiện chí giữa những khó khăn đương nhiên của cuộc sống hiện tại.
     Hãy trung thành cho tha nhân.  Thầy cần sự trung thành của con để đưa về cho Hội Thánh nhiều kẻ bất trung.  Người ta nghe con nói, chăm chú nhìn con sống.  Nếu không có sự đồng nhất giữa những gì con tin với điều con nói và việc con làm, người ta sẽ cho đức tin con tuyên xưng là không nghiêm túc.
     Hãy trung thành cho Thầy.
     Đức Kitô của con đã yêu con đến chết và còn yêu đến độ muốn tùy thuộc phần nào vào sự trung tín của con để sinh ra và lớn lên trong nhiều người.

8.
     Không do dự, con hãy trung thành, giữ những quyết tâm mà con đã nhất trí dưới sự hướng dẫn của Thần Khí Thầy, bởi vì kẻ nào đã tra tay vào cầy mà còn ngó lại sau lưng thì không xứng đáng với Nước Trời.
     Đừng nhát đảm, hãy trung tín những lúc có nhiều cám dỗ hoặc điều quan trọng phải lựa chọn.  Vì đường con đã chọn giữa ngã ba liên quan đến tương lai vĩnh cửu của con.
     Hãy trung thành trong từng chi tiết, vì không có gì là nhỏ mọn đối với kẻ yêu mến.
     Sau hết, hãy trung thành đến cùng để Thầy được mở rộng cánh tay đón tiếp con bước vào cuộc sống vĩnh cửu và nói với con:  <Hãy vào, hỡi đầy tớ tốt lành và trung tín.  Bởi vì con đã trung thành trong việc nhỏ mọn, hãy nhận lòng thương xót của Thiên Chúa, hãy tiến vào Vương Quốc của Niềm Vui mà hưởng niềm vui mừng  hoan lạc mà Tình yêu Thầy đã dọn sẵn cho con>


4. Để Thầy hướng dẫn con

Lời Chúa
- Thầy là Đường (Ga 14:6).
- Ai theo Ta sẽ không phải đi trong tối tăm (Ga 8:12).
- Giavê chăn dắt tôi, tôi không thiếu gì (Tv 22:1).
- Lòng người suy tính đường nẻo mình đi, nhưng chính Giavê hướng dẫn bước chân con người (Cn 16:9).
- Xin phái ánh sáng và chân lý của Người: chúng sẽ hướng dẫn tôi, đưa tôi lên núi thánh của Người, tới đền Người ngự (Tv 42:3).

1. Cuộc lữ hành trần thế của con tương đối ngắn ngủi.
Nếu con muốn những ngày đời dành cho con đạt giá trị tối đa cho cuộc sống vĩnh cửu, con hãy để Thầy hướng dẫn con theo ý Thầy. Con sẽ không phải hối tiếc đâu.
Thầy là chính lộ - Ai theo Thầy không đi trong bóng tối.
Phần con, có thể con sẽ không hiểu ngay cách Thầy đối xử với con.
Lý luận của Chúa không luôn luôn giống lý luận loài người, nhưng nó vượt lên trên.
Những nẻo đường thiên giới không cần trùng hợp với nẻo đường trần thế, nhưng chúng lại tuyệt hảo.
Hơn ai hết, Thầy biết cái gì hợp cho con và sứ vụ của con trên trái đất.
Một ngày kia mọi sự sẽ được tỏ cho con trong ánh sáng huy hoàng. Lúc ấy, con sẽ thấy Thầy dẫn con đi trong sự khôn ngoan và tình thương của Thầy như thế nào.

2. Nếu con hiểu được giá trị đời con – giá trị mà Thầy, Thiên Chúa của con, rất quan tâm trong cuộc sống con - nhất là khi con để Thầy dùng con theo ý Thầy.
Chỉ trên trái đất con mới có thể lập công và tình nguyện thực hiện công trình cứu độ của Thầy vì lợi ích cho tâm hồn con và những người mà Thầy đã liên kết với con.
Một hành động vì bác ái dù rất nhỏ mọn cũng có giá trị đời đời. Nỗi khổ cực dù tầm thường mà ta chấp nhận và dâng hiến thì cũng thành vô giá.
Không gì vô ích trong những việc con hoàn thành dưới sự hướng dẫn của Thầy.
Không gì tầm thường trong những cái con thực hiện dưới tác động của Thầy.

3. Chỉ mình Thầy có thể cung cấp ánh sáng cần thiết cho đời con. Vì Thầy là sự sáng.
Bao lâu con còn trên mặt đất thì ánh sáng đó như giảm bớt đi để không làm con chói mắt, không làm mù mắt con.
Nhưng chính dưới tác động của ánh sáng nội tâm này mà những thực tại trần thế có được chiều kích đích thực của nó.
Chính dưới tác động của ánh sáng nội tâm đó mà trí con có thể cảm nhận được những chân lý đức tin, như đang sống với tất cả bề mặt, với hương vị của nó. Tiếc thay, đối với nhiều người những chân lý ấy thường là những dòng chữ chết!
Chính nhờ ánh sáng của Thầy, dần dần con có được cái nhìn sáng suốt về lịch sử và về thế giới.
Chính trong ánh sáng của Thầy mà những biến cố mang ý nghĩa đích thực, và những gì liên quan đến con, những vấn đề xem ra phức tạp nhất sẽ từ từ được giải quyết hết.
Nhưng để được điều đó, con phải để Thầy hành động trong con và dẫn dắt con theo ý Thầy.

4. Phải ngoan ngoãn, dễ dạy và sẵn sàng để Thầy hành động. Đừng bướng bỉnh, đừng lồng lên như ngựa bất kham.
Con đừng để mình đi theo những con đường bất chính, những lối đi sai trái. Hãy luôn đặt ý muốn con theo ý Thầy.
Cản trở lớn nhất không cho Thầy hướng dẫn con, chính là con tìm mình dù với ít nhiều ý thức.
Đừng nghĩ mình là trung tâm vũ trụ nữa. Tránh những dịp đề cao mình. Đừng tưởng mình là cứu cánh của một ai. Hãy bỏ lòng tự ái, đừng xét đoán, hãy bỏ ý riêng và óc thiên kiến.
Tóm lại, hãy bỏ quyền sở hữu chính mình. Ai muốn làm môn đệ Thầy phải từ bỏ cái tôi ích kỷ, kiêu hãnh và hưởng thụ.
Con chỉ có giá khi chính Thầy đánh giá con.
Công việc của con chỉ phong phú và trường tồn khi chính Thầy soi sáng và giúp con hành động.
Con còn ở lại trong mình quá nhiều. Con phải lưu lại trong Thầy mới sinh nhiều hoa trái. Đừng quên rằng con là một phần của Thầy. Điều quan trọng là mỗi ngày con hãy là của Thầy hơn nữa.
Vậy hãy nghĩ: con là chi thể của Thầy – nên chỉ có Thầy mới là lẽ sống và là cùng đích cho cuộc sống của con.

5. Con không đơn độc trong cuộc lữ hành... con là một phần tử trong dân của Thầy đang tiến về Vương Quốc.
Mỗi người có cách và nhịp độ, tùy theo tính tình và ân sủng. Con hãy tôn trọng cách thức riêng của mỗi người, nhưng đừng hờ hững đi qua giữa anh em.
Hãy chú ý đến những tiếng kêu cứu không nên lời của họ. Với lòng kiên nhẫn và nhiệt tình con hãy nhanh nhẹn, luôn sẵn sàng giúp đỡ họ.
Hãy nâng đỡ những đôi chân trượt bước, khuyến khích người âu lo, nâng đỡ những ai ngã quị. Hãy mang đỡ gánh nặng cho những ai mệt mỏi.
Thầy ẩn mặt nơi mỗi người, đó là cách Thầy hướng dẫn con đi, tức là Thầy xin con giúp những người con gặp gỡ, hoặc Thầy trao cho con những bạn đường trong một thời gian.

6. Đừng sợ khó khăn trong cuộc hành trình dù dưới dạng thức nào đi nữa. Những khó khăn được tạo ra để ta thắng nó, và với Thầy chúng con sẽ luôn luôn chiến thắng.
Cũng đừng sợ những chuyện bất ngờ trên đường, dù mang danh nào đi nữa: đau khổ thể lý hay tinh thần, cáo gian, phản đối, cắt nghĩa xấu tư tưởng hay thái độ của con. Thầy biết tất cả những cái đó, Thầy đã trải qua hết; môn đệ không hơn Thầy được. Đó là phần mà Thầy chờ con giúp để hoàn tất cách hữu hiệu ơn cứu độ cho anh em con.
Ngoài ra, không bao giờ con bị thử thách quá sức chịu đựng. Thầy biết đo lường gánh nặng trên đôi vai con và Thầy ở đó để gánh với con.

7. Tuy vậy, con đừng quá tin ở sức mình. Thầy không muốn con bị căng thẳng, bực tức, co rút.
Đừng tìm cách lấn vào việc quan trọng của Thầy. Đừng vội tiến bước thiếu suy nghĩ. Hãy tôn trọng cách tính toán của Thầy; hãy theo nhịp, đừng phá ngang tiết điệu Thầy dành cho con.
Khi con tự dẫn đường thì đâu phải Thầy dẫn con nữa!
Hãy khiêm tốn chấp nhận những phút nghỉ ngơi, giải trí mà Thầy sắp đặt cho con, đặc biệt khi ở bên cạnh Thầy. Những phút dừng chân bổ ích đó cần thiết cho con và giúp con duy trì việc phục vụ Thầy.
Để giúp Thầy thực hiện chương trình phổ quát của Cha trên thế giới, thì không gì hơn là sự sẵn sàng trong an bình, của một tâm hồn yêu mến và khiêm nhường.
Hãy để Thầy hướng dẫn con.

5. Hãy có tâm hồn cầu nguyện

Lời Chúa
- Giavê đàm đạo với Môsê, diện đối diện như người ta nói với bạn mình (Xh 33:11).
- Các ngươi hãy đi riêng ra, vào nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi với Ta (Mc 6:31).
- Còn ngươi, khi cầu nguyện, hãy vào phòng khoá cửa lại mà cầu nguyện với Cha ngươi, Người có mặt nơi kín ẩn: và Cha ngươi, Đấng thấu suốt cả nơi kín ẩn sẽ hoàn trả lại cho ngươi (Mt 6:6).
- Matha, ngươi lo lắng xôn xao về nhiều chuyện! Cần ít thôi, chỉ một điều! (Lc 10:41-42).
- Maria giữ kỹ mọi điều ấy và hằng suy đi nghĩ lại trong lòng (Lc 2:19).
- Hỡi con, hãy lắng nghe và đón nhận các lời của Ta, và năm tháng đời con sẽ gấp bội (Cn 4:10).
- Phúc thay kẻ nghe Ta, ngày ngày canh thức nơi cửa nhà Ta (Ca 11:28).
- Phúc cho những ai nghe Lời Thiên Chúa và noi giữ (Lc 11:28).
- Lời Ta đã nói với các ngươi là Thần Khí và là sự sống (Ga 6:63).
- Lạy Chúa, xin hãy phán, vì tôi tớ Chúa đang nghe (1 Sm 3:9).
- Tôi vui khoái nơi sấm ngôn của Người như kẻ được nhiều lợi phẩm (Tv 118:162).


1. Chính Thầy gọi con, trước hết vì Thầy mà Thầy xin con cầu nguyện.
Thầy chờ con vào cầu nguyện để dễ dàng  ban chính mình cho con và qua con ban mình cho người khác nhiều hơn nữa.
Con sẽ thấy Thầy luôn luôn sẵn sàng đón tiếp con khi con đến trong khiêm tốn và phó thác, đến như kẻ đói khát.
Ma quỉ thổi phồng những dị nghị, khó khăn, chướng ngại để cản ngăn con đến với Thầy. Con đừng dừng lại, hãy trung thành đến gặp Thầy.

2. Trong cuộc đàm đạo riêng với Thầy, con sẽ học được nhiều điều hơn trong những cuộc trao đổi trần thế, hoặc đọc những chuyện tầm phào.
Thầy sẽ thông cho con sức mạnh cứu độ để giúp con vừa rút ngắn thời gian và mệt nhọc, vừa hoàn tất nhiều công việc hữu ích và trường tồn.
Thầy sẽ cho con ánh sáng trong tâm hồn để giúp con tránh sự lầm lạc, lối bước gian tà và những cuộc vận động vô ích.
Nhất là Thầy sai Thần Khí đến với con, Ngài sẽ soi cho con cách Thầy hành động và gợi cho con điều Thầy mong ước thấy con làm hay nói trong mọi hoàn cảnh.

3. Phương tiện tốt nhất để có thời gian là bắt đầu bằng: dâng cho Thầy giờ phút Thầy xin con.
Trong những cuộc gặp gỡ ưu tiên này, sẽ xảy ra một sự truyền huyết bí nhiệm, nó cho con có cùng cái nhìn, cùng tình cảm và ước muốn với Thầy.
Những cuộc gặp gỡ linh thiêng này, giúp Thầy thấm vào con những tia sáng mặt trời xuyên qua cơ thể mỏi mệt để tăng thêm nghị lực.
Những cuộc tái tiếp xúc với Thầy như vậy đặt lại trật tự cho mọi sự, uốn nắn cái nhìn đức tin của con và giúp con dung hoà những biến cố nhân loại với giá trị đích thực của nó, theo cái nhìn siêu nhiên, mà không giảm thiểu, cũng không tăng lên cách vô lý.

4. Tới gần Thầy trong cầu nguyện, con sẽ cảm thấy mình nghèo nàn hơn, khốn nạn hơn, nhưng đồng thời cầu nguyện  cũng đưa  cuộc sống của con vào viễn tượng rộng lớn trong thân mình Thầy mà con là chi thể, rồi cho con cộng tác vào quyền năng cứu độ của Thầy khi con thực sự ý thức những tật nguyền thâm sâu của con.
Không có Thầy con không làm gì được. Với Thầy, con làm được tất cả.
Cho nên khả năng trung gian của con thật đáng kể. Con cầu nguyện nhưng không phải một mình con cầu nguyện, chính Thầy cầu nguyện cùng  Cha qua con. Hãy nhớ lời hứa của Thầy: "Mỗi khi chúng con cho phép" Thầy cầu nguyện cùng Cha qua chúng con, chúng con sẽ được nhận lời.
Vì thế, những tâm hồn chiêm niệm có ảnh hưởng rất lớn. Họ là những nhà truyền giáo đích thực. Chính lời cầu nguyện của họ tiềm ẩn định mệnh các dân tộc.
Chẳng bao giờ mất thời gian khi con tìm đến để chiêm ngắm, nói chuyện và nghe Thầy.
Đúng thế, con hãy nhìn Thầy với cái nhìn đức tin.
Trong cái nhìn đó, con hãy trình bày tất cả niềm tín thác của con, tình yêu và khát vọng của con. Thầy sẽ đọc được tất cả những gì con muốn Thầy cảm thông.
Hãy nhìn Thầy trong thinh lặng và hãy để Thầy lặng lẽ in sâu trong con tất cả những gì Thầy là.
Chiêm ngắm là dần dần trở nên giống cái mình chiêm ngắm.
Ngắm nhìn Thầy mãi con sẽ nên giống Thầy.

5. Hãy nói với Thầy đi, kể Thầy nghe tất cả mối bận tâm của con, những điều làm con lo lắng buồn sầu. Nhưng cũng hãy nói nguyện vọng của con, điều làm con vui sướng.
Hãy kể cho Thầy mọi nhu cầu của con. Đừng ngại đưa ra một danh sách dài những ơn con cần để con trở thành điều Thầy muốn thấy nơi con, hoặc để thực hiện sứ vụ Thầy trao cho con.
Con hãy viết danh sách ấy với từng chi tiết một và mỗi ngày lại thêm nữa cho đầy đủ. Hãy mang đến, đọc chậm chậm cho Thầy nghe rồi con bình luận theo cách của con, nhấn mạnh những điều con cho là quan trọng nhất.
Càng xin nhiều, con càng lãnh nhận nhiều. Đối với Thầy, cho nhiều cũng chẳng khó hơn cho ít.

6. Không chỉ nói với Thầy về một mình con, hãy nói về những người khác nữa: về gia đình con, những người lân cận, nơi con đang sinh sống, trong giáo xứ  con, trên quê hương  con. Hãy nới thật rộng chân trời suy tư của con. Hãy nói với Thầy về mọi nỗi khốn cùng của nhân loại, về mọi người đang lao nhọc, khổ đau, mọi người đang tìm kiếm, đang chiến đấu, mọi người đang gục ngã, đang than khóc, đang chết chóc, không phải chỉ những người ở gần con mà là mọi người trên hoàn vũ, nói như ngay lúc này con đang hiện diện tại đó, bên cạnh Thầy.
Hãy nói với Thầy về chính Thầy, về sự phát triển của Thầy trên thế giới, về những chướng ngại ngăn cản Vương Quyền Thầy trong nhiều tâm hồn.
Hãy nhắc lại với Thầy những lý do khiến con yêu Thầy và những dự phóng con đang suy nghĩ để làm cho Thầy được mến yêu.

7. Tuy nhiên, đừng để một mình con nói. Cầu nguyện là một cuộc đối thoại. Thầy cũng có nhiều điều nói với con, hay ít ra để làm cho con hiểu. Vì thế con cần thinh lặng nghe Thầy nói.
Thầy nói với con qua Kinh Thánh, qua Phụng Vụ của Giáo Hội. Khi Thầy ban bố lời này hay lời khác, Thầy biết một ngày kia con sẽ đọc, nên Thầy giấu trong đó một luồng ánh sáng để soi cho tâm hồn con. Con hãy thử đi sâu vào đó, tìm ra ý nghĩa ẩn dấu và nhất là hãy nghe Thầy nhắc lại rất nhỏ với con hôm nay trong mọi cảnh huống của cuộc sống. Lời đó luôn luôn là Thần Khí và sự sống.
Không bằng lời, cũng không bằng tiếng, Thầy nói với con trong tận đáy lòng con. Thầy là Ngôi Lời bản thể. Thầy có cách riêng của mình, không giống ai, để làm cho tâm trí con được đầy những tư tưởng của Thiên Chúa.
Mỗi ngày con hãy tiến sâu hơn vào đời sống cầu nguỵên. Con sẽ thấy những thời gian tiếp xúc với Thầy biến đổi cuộc sống con biết chừng nào.
Nhưng nhất là một ngày kia, con có thể chiêm ngắm công trình tuyệt vời mà nhờ những giờ cầu nguyện đó, chúng ta đã cùng nhau hoàn tất.

Lời cầu của Ève Lavallière
Cầu nguyện là lâu đài của tôi; ở đó tôi gặp hay không gặp Đấng tôi yêu mến và tôi đến tìm Ngài; không can chi, cứ trung thành, tôi đến điểm hẹn, ý thức rất rõ: nếu để thử tôi, Thầy Chí Ái đôi khi ẩn đi để tôi tìm lâu hơn, khao khát hơn. Và tôi ở đó một mình thật lâu trong bóng tối, nhưng từ trong thâm tâm luôn sáng lên ngọn đèn của niềm tín thác và yêu mến.
Lạy Cha chí ái, Cha là Đấng duy nhất. Sức mạnh của Cha cũng là lòng nhân ái, lòng nhân ái cũng là tình yêu.
Ôi Đấng Toàn Mỹ! Xin hãy nhìn xem, dưới chân Cha, tận trong góc xa kia có một con sâu nhỏ xíu đáng thương đang khẩn cầu Cha. Nó chỉ biết trông chờ mọi sự nơi Cha, xin Cha đừng xua đuổi, đừng khinh miệt nó, dù nó rất đáng như thế. Xin Cha chỉ nhìn chính Cha, Thiên Chúa Tình Yêu, và in lôi kéo con lên cùng Cha.
Nhân danh Đức Giêsu Con chí ái của Cha, nhân danh Thân  Mẫu diễm phúc của Ngài, con quì gối khẩn nài Cha làm cho con yêu mến Cha luôn mãi. Amen.


6. Bao lâu con còn trên địa cầu

Lời Chúa

- Trước hết, hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ khác Người sẽ thêm cho (Mt 6:33).

-Các ngươi chớ tích trữ cho mình những kho tàng dưới đất. Nhưng hãy tích trữ những kho tàng trên trời, nơi mối mọt không nhấm nát, nơi trộm cắp không đào ngạch và lấy đi được (Mt 6:19-20).

- Người đã nhận năm nén tiền lại nộp thêm năm nén khác mà rằng: Thưa ngài, ngài đã trao cho tôi năm nén, này tôi đã làm lời được năm nén khác! Chủ nói với người ấy: Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! ...Hãy vào hưởng niềm vui của chủ anh! (Mt 25:20-21).

- Không phải các ngươi đã chọn Ta, nhưng chính Ta đã chọn các ngươi và đã cắt đặt ngõ hầu các ngươi ra đi và sinh nhiều bông trái và để bông trái các ngươi tồn tại mãi (Ga 15:16).

- Vì đối với tôi, sống chính là Đức Kitô, và chết là một mối lợi. Nhưng nếu sống ở đời này mà công việc của tôi được sinh hoa kết quả, thì tôi không biết phải chọn đàng nào. Vì tôi bị giằng co giữa hai đàng: ao ước của tôi là được ra đi ở với Đức Kitô, điều này tốt hơn mọi phần, nhưng ở lại đời này là cần thiết hơn cho anh em (Pl 1:21-24).


1. Bao lâu còn trên trái đất, con có thể lập công và lớn lên trong tình yêu. Đó là một trong những đặc ân cho cuộc sống trần thế của con người. Đó là cái làm nên vẻ đẹp và giá trị vô song của cuộc sống.

Bao lâu còn trên trái đất, con có thể giúp Thầy cứu nhân loại, có thể tự do bắt đầu áp dụng hiệu quả ơn cứu độ cho anh em con. Thầy chờ con khởi xướng đó. Thầy lưu tâm đến sự giúp đỡ của con. Thầy cho là nghiêm túc sự cộng tác của con.

Sự nhiệt tình khôn ngoan của con, được Thầy nâng đỡ, cộng tác vào việc dẫn dân Thầy tiến về Đất Hứa. Một phần lệ thuộc vào con và Nhiệm Thể của Thầy đạt tới tầm cỡ con người hoàn thiện cách vững vàng mau lẹ.


2. Bao lâu còn trên trái đất, nhờ tình yêu, con có thể tăng giá trị đời đời tới mức tối đa cho công việc con làm và những đau khổ con chịu.

Con có thể tự do chọn Thầy hơn chọn con.

Khi quảng đại chấp nhận những tủi nhục lớn nhỏ, con có thể sửa lại tội kiêu căng của nhân loại và tập cho con đức khiêm nhường.

Khi chịu đau khổ lớn cũng như nhỏ, con có thể đền tội cho mình và cho tha nhân, và ngay ở đời này có thể đền, nhờ vào lòng thương xót, những tội phải đền đời sau do đức công bằng.

Khi chống lại chước cám dỗ, con có thể biến đổi nó thành dịp chiến thắng và tăng thêm nghị lực cho những ai bị cám dỗ.


3. Bao lâu còn trên địa cầu, con có thể lựa chọn, nhưng sự lựa chọn của con là một cuộc giao chiến và những hành động của con sẽ theo con mãi!

Dù ở tuổi nào, có kinh nghiệm bao nhiêu, dù cố gắng đến mức nào, nhân đức con đã khó nhọc tập tành và xem ra phần nào vững chắc, con cũng phải tỉnh thức và cầu nguyện. Hãy đơn sơ như chim câu, khôn ngoan như con rắn. Hãy khiêm nhường và tỉnh thức.

Được lợi lãi cả thế gian mà mất linh hồn mình thì có ích chi?

4. Bao lâu còn trên địa cầu, con có thể làm tăng tài khéo con đã lãnh nhận để phục vụ cho vinh quanh Cha; vì lợi ích cho anh em, con có thể đạt được nhiều thành quả tồn tại mãi.

Bao lâu còn trên địa cầu, con có dịp chiến đấu, chịu đau khổ vì danh Thầh. Con phải đổ mồ hôi mới kiếm được cơm bánh. Con hiểu thế nào là đói, là khát trong tâm hồn cũng như ngoài thân xác.

Qua kinh nghiệm con có thể biết thế nào là than khóc, là đói rét, là mệt nhọc...

Bao lâu còn trên địa cầu, con có thể hiểu thế nào là không được thông cảm, bị nói hành, bị cáo gian và cái vinh dự chua xót thế nào là bị bách hại vì lẽ công chính... của những người lành thánh.

Bao lâu còn trên địa cầu, con còn có quyền cho đi của quí giá là tha thứ những điều làm con khổ nhục.


5. Bao lâu còn trên địa cầu, con có thể thấy từ trong bóng tối, cái con sẽ chiêm ngắm trong ánh sáng. Con có thể thử đức tin của con và làm cho lớn mạnh, vì nếu Thầy cho đủ ánh sáng để có lý mà tin, thì Thầy cũng sắp đặt cho có bóng tối để lập công khi tin. Như thế con có thể giúp đỡ những người nghi nan cho họ thấy đường về với Thầy.

Bao lâu còn trên địa cầu, con có khả năng tuyệt vời làm lớn mạnh mức độ tin, độ nồng nàn của tình yêu và lời ca ngợi cho cuộc sống mai hậu của con.

Cuộc sống dương gian là thời tiền sinh của sự hiện hữu trường tồn, ngày con chết mới là ngày sinh nhật thực sự của con trong cuộc sống vĩnh cửu.


6. Ngày đó con sẽ biết tất cả những việc lành con đã làm dùng để làm gì. Ngày đó mức độ ân sủng của con lập được tương xứng với vinh quang, mức độ đức ái được cố định luôn và trở thành lượng vĩnh cửu cho lời tán dương và niềm tin của con.

A! Nếu lúc đó con có thể trở lại trần gian để làm lại, với tình yêu trọn vẹn hơn, tất cả những gì Thầy đã trao cho con làm để hoàn tất những gì còn dang dở, sửa lại những gì do lỗi con làm hư hỏng, làm cách cẩu thả và phá hoại, và nhất là để cho một dòng đức ái chảy qua mọi sinh hoạt của con.

Lúc ấy con mới hiểu được giá trị tương đối của những cái đã bao lần làm con lo lắng, hao mòn và chế ngự con, đồng thời hiểu rõ giá trị không thể hủy hoại của cái cốt yếu.

Vậy thì đang khi còn tại thế, con hãy lợi dụng đi! Sau này sẽ đời đời quá trễ đó!