Con đường ngắn nhất để lên Giêrusalem, đó là con đường đi ngang
qua xứ Samaria. Thế nhưng, dân chúng ở đây thù ghét người Do Thái. Một sự thù
ghét thật tệ hại, đã có từ lâu đời, làm cho hai dân tộc luôn ở trong tư thế đối
nghịch cùng nhau và nhiều khi đã bùng nổ thành những cuộc thảm sát dã man và
đẫm máu, nhất là khi người Do Thái có công chuyện phải đi ngang qua vùng đất
này.
Vì thế, những đoàn hành hương thận trọng hơn, thường đi vòng qua
bên kia sông Giócđan, tới tận Giêricô, băng qua sa mạc Giuđêa, trước khi đặt
chân vào đền thờ Giêrusalem.
Hôm ấy, Chúa Giêsu trở về thủ đô. Ngài muốn đi qua xứ Samaria.
Vì phải ngủ qua đêm, nên Ngài đã sai Gioan và Giacôbê đi trước để chuẩn bị.
Ngài hy vọng mọi sự được tốt đẹp, bởi vì toàn cõi Samaria đã biết đến danh
tiếng Ngài. Làm gì mà họ lại không được nghe nói tới những việc lạ lùng Ngài đã
làm ở Capharnaum và ở nhiều nơi khác.
Thế nhưng, chỉ một lúc sau, hai môn đệ được sai đi trở về, lòng
đầy căm tức. Các ông nói:
- Thưa Thầy, nếu Thầy muốn, chúng con sẽ sai lửa trời xuống
thiêu hủy họ.
Sở dĩ như vậy, vì các ông đã bị họ từ chối, không cho được một
chỗ trú ngụ qua đêm.
Chúng ta có thể tưởng tượng ra câu trả lời đầy mỉa mai của họ:
- Nếu Thầy các ông muốn lên Giêrusalem, thì hãy đi thẳng vào
những làng mạc của dân Do Thái. Chúng tôi chẳng có liên hệ gì với ông ấy và
cũng chẳng cần ông ấy làm phép lạ, bởi vì chúng tôi chẳng có người nào đau yếu
bệnh tật.
Rồi họ lại còn đe dọa, khiến cho hai ông cảm thấy cần phải tường
trình lại sự việc cho Chúa Giêsu được rõ. Họ đã không tuân giữ khoản luật về
việc cho khách đỗ nhà, lại còn miệt thị dân Do Thái và coi thường đền thờ. Hành
động như vậy phải chăng là đã đổ dầu vào lửa. Và hơn thế nữa, họ đã không đón
tiếp Thầy mình, là Đấng được Thiên Chúa sai đến.
Như vậy, phải áp dụng cho họ một hình phạt nặng nề nhất mà tiên
tri Elia ngày xưa đã dùng đến, đó là sai lửa trời xuống thiêu hủy họ.
Tuy nhiên, câu trả lời của Chúa Giêsu đã thực sự đi ngược lại
với lòng mong đợi của họ:
- Các con không hiểu gì hết. Con người đến không phải để hủy
diệt, nhưng đến để cứu vớt.
Ai sống tinh thần của Chúa sẽ không bẻ gẫy cây sậy đã bị dập nát
và không thổi tắt tim đèn còn khói.
Cho tới lúc bấy giờ, các ông có lẽ cũng chưa hiểu thấu được ý
nghĩa của dụ ngôn về tên đầy tớ độc ác, được chủ tha cho món nợ khổng lồ, nhưng
lại cư xử hà khác với người bạn mình.
Không kết án những người Samaria, Chúa Giêsu đi tới một làng
khác và thực hiện đúng như lời Ngài đã dạy:
- Nếu người ta từ chối không tiếp đón và nghe lời các con, thì
các con hãy ra khỏi nhà của họ, rồi phủi bụi dưới chân các con.
Với chúng ta cũng vậy, nhiều khi chúng ta bị cám dỗ hành động
một cách nóng nảy và vội vã như các môn đệ. Nhìn thấy tội lỗi tràn lan và những
kẻ chống đối Giáo hội không ngừng tìm mọi cách để bôi bác và hạ nhục Giáo hội,
chúng ta cũng muốn sai lửa trời xuống tiêu diệt họ.
Thế nhưng, Chúa Giêsu có lẽ cũng muốn nói với mỗi người chúng
ta:
- Các con không hiểu gì hết. Con người đến không phải để hủy
diệt, nhưng đến để cứu vớt.
Bổn phận của chúng ta là phải cứu vớt những kẻ sa ngã vấp phạm,
là phải tìm kiếm những kẻ lầm đường lạc lối, là phải đem Tin mừng đến cho những
người chung quanh bằng lời cầu nguyện và nhất là bằng những hành động bác ái,
là phải lấy tình thương xóa bỏ hận thù.
Hãy bắt chước Chúa vì Ngài là Đấng nhân hậu, chậm bất bình và
đầy lòng khoan dung.
Nguồn :
menchuayeunguoi.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét