"Bao nhiêu người đợi anh đây,
Bao nhiêu người gọi anh đây,
Nhưng anh không còn tới.
Hôm nay mình đã xa xôi,
Xin chung lời hẹn anh ơi, gặp nhau trên
Nước Trời....
Hỡi anh, anh đã đến trên vùng đầy hào
quang,
Hỡi anh Bùi Hữu Ngạn, Xin gọi mãi tên
anh. "
Tôi không thể nào quên lời ca trầm
buồn, đầy yêu thương tiếc nuối của Cha Tiến Lộc, đã viết bài hát này cho Cha Cố
An Tôn Bùi Hữu Ngạn,
Bài hát được hát lên
trong Trại Hè đầu tiên , sau khi Cha An Tôn mất, Cha Tiến Lộc ôm đàn guitar,
hát và tập cho chúng tôi hát những lời ca thống thiết của Cha, đối với người
bạn đồng chí hướng của Ngài đã vừa nằm xuống...
Hôm ấy tôi vừa tập hát vừa khóc nức nở,
lần trại hè ấy tôi mang một nỗi buồn mênh mang, một nỗi nhớ Cha dza dziết .
Chiếc áo dài trắng Cha vẫn thường mặc , trong những trại hè oi bức của Miền
Trung nắng cháy, nay đâu còn bóng dáng Cha thân yêu. Những lời dậy dỗ chỉ bảo
của Cha đầy yêu thương cho đòan con, nay đã xa thật rồi.
Cha ra đi , bỏ lại đòan con thơ dại,
...chúng con mất Cha như gà con mất mẹ, bơ vơ, lạc lõng giữa đời....
Bốn mươi năm trôi qua, hình ảnh Cha vẫn
đậm nét trong tôi, không hề phai mờ...nhớ mãi dáng Cha hao gầy, vì lao tâm lao
lực với đòan con, nhớ mãi giọng Cha dịu dàng nhưng cương quyết và đầy nghị lực...
Cha ơi, tuy Cha đã ra đi nhưng Cha vẫn
sống trong lòng của anh chị em HTDC chúng con mãi mãi .
Nguyễn thị Hòang Hôn.
(USA)
(USA)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét