Quan niệm
truyền thống cho rằng, học tập là rất căng thẳng, mệt mỏi, phải rất tập trung,
phải ngồi trên lớp nghe giảng, dạy và học phải có hệ thống.
Cho nên trước khi bước vào lớp một, cha mẹ chỉ cần
cho trẻ ăn no, ngủ đủ, khỏe mạnh và được vui chơi. Nhưng thực tế không phải như
vậy, việc học tập của trẻ từ 0-6 tuổi chủ yếu được tiến hành thông qua tiếp xúc
trực tiếp với môi trường và các trò chơi. Bản năng của trẻ là rất tò mò và ham
tìm hiểu. Chỉ cần có cuộc sống phong phú, đa dạng là có thể tăng cường những
điều mắt thấy tai nghe cho trẻ một cách hiệu quả, không nhât thiết phải dạy
theo bài giảng một cách hệ thống.
Bạn hãy biết rằng người lớn chúng ta dạy trẻ có chủ đích
nhưng trẻ học trong vô thức, chúng không hề biết rằng đó là học, do đó chúng ta
không cần lý giải một cách sâu sắc, không cần cố làm cho trẻ hiểu và tuyệt đối
không kiểm tra trẻ. Bạn hãy cứ “đàn gẩy tai trâu” bởi trẻ nhỏ như “vẹt con học
nói”. Đó là phương pháp học tập mang tính thẩm thấu. Khi lần đầu tiên tiếp xúc
với một vật, có thể bạn không hiểu nó rõ lắm, nhưng sau vài lần, vật ấy sẽ tự
nhiên thấm vào óc bạn mà bạn không hề hay biết. Đây chính là phương pháp học tập
của chương trình Giáo dục sớm dành cho trẻ từ 0-6 tuổi.
Quan điểm
về khó và dễ:
Trong suy nghĩ của trẻ không có sự phân biệt giữa
khó và dễ. Chúng không hề biết khó hay dễ là cái gì, chúng sẽ tiếp nhận khi cảm
thấy hiếu kỳ, ngược lại sẽ từ chối khi cảm thấy không thích. Chúng chưa bao giờ
có cảm giác nghĩa vụ, cảm giác trách nhiệm hay cảm giác khó khăn. Bạn luôn cho
rằng học tiếng mẹ đẻ dễ, học ngoại ngữ khó. Nhưng trẻ lại không nghĩ thế. Từ
khi trẻ được sinh ra, bất cứ ngôn ngữ nào trẻ được tiếp xúc sớm nhất cũng đều
là ngoại ngữ đồng thời là tiếng mẹ đẻ. Giả sử một em bé có mẹ nói tiếng Việt,
bố nói tiếng Anh, bà nội nói tiếng Pháp… thì lẽ tất nhiên bé sẽ nói tất cả
những ngôn ngữ ấy mà không cần phân biệt đâu là dễ đâu là khó, đâu là ngoại
ngữ, đâu là tiếng mẹ đẻ.
Quan điểm
về khổ và sướng:
Người lớn thường sợ trẻ con khổ sở khi phải học từ
sớm. Có người còn tuyên bố rằng: Tôi không để con mình phải học, chỉ cần nó tự
do tự tại vui chơi là được. Thế nhưng người đó đâu biết rằng giáo dục ngay từ
đầu một cách khoa học chính là cuộc sống vui vẻ nhất của trẻ. Trẻ là một đối
tượng không sợ bất cứ một áp lực nào, không có một đứa trẻ bị bắt ép nào mà lại
thông minh sớm cả. Bạn bắt ép trẻ học, trẻ sẽ phản kháng, bạn tiếp tục ép trẻ
sẽ khóc, bạn vẫn còn muốn ép trẻ sẽ lăn ra ngủ. Nếu người lớn ép học sẽ chỉ
khiến chúng nảy sinh cảm giác chán ghét học hành mà thôGiáo dục sớm kết hợp hài
hòa giữa học tập và vui chơi, “học mà chơi, chơi mà học”. Với tất cả những hoạt
động chứa đầy sự thú vị và hấp dẫn, trẻ luôn vui vẻ động não, tập trung sự chú
ý cũng như tiếp nhận kiến thức một cách tự nhiên, dù bạn không dạy chúng vẫn cứ
học. Vì vậy giáo dục sớm phản đối việc “khổ học” đồng thời cũng phản đối trẻ
vui chơi tự do vô bổ.
Quan điểm
về sự nhồi nhét:
Phần lớn người lớn cho rằng trí não của trẻ còn quá
non nớt, nếu chúng ta nhồi nhét kiến thức một cách thái quá sẽ khiến trẻ bị
stress, mụ mẫm và không lớn được. Đây là một quan điểm hoàn toàn sai lầm. Trong
giai đoạn này, trẻ học bằng phương pháp chụp ảnh. Nghĩa là tất cả những gì trẻ
nhìn thấy đều được đưa lên não bằng hình ảnh. Cái tivi thật được não bé nhận
diện là tivi, còn chữ “tivi” cũng in vào não bé một cách tương tự chứ bé không
cần phải phân tích đâu là phụ âm, đâu là nguyên âm, đâu là dấu, đâu là âm tiết…
Điều đó quá phức tạp, não bé chỉ cần biết rằng chữ “tivi” tức là tivi, thế
thôi. Hãy nhớ rằng em bé chính là cái “máy chụp ảnh”, cái “máy ghi âm” và “máy
nghe trộm” tinh vi nhất. Vì thế những gì não bé được tiếp xúc sẽ hằn sâu trong
tiềm thức, trở thành cái gốc, cái nền móng giúp bé học tập dễ dàng hơn khi
trưởng thành.
Kết luận:
Chỉ có một cuộc sống phong phú về thể lực và trí lực, đời
sống tình cảm tốt và các hoạt động làm tang ý chí mới có thể đem lại cho trẻ
những năm tháng ấu thơ tươi vui và hạnh phúc, mới để lại trong chúng những thời
khắc vàng của tuổi thơ. Do đó, các bạn đừng bao giờ để con trẻ tự do vui chơi
vô bổ trong những năm tháng đầu đời.
Giáo sư
Phùng Đức Toàn, cha đẻ của Phương án 0 tuổi đã nói:
“Bạn
có thể có nhiều điều nuối tiếc trong tuổi thơ của mình, nhưng bạn không thể cho
con mình một tuổi thơ đầy hối tiếc; bạn có thể không phải là thiên tài, nhưng
bạn hoàn toàn có thể trở thành cha mẹ và thầy cô của những thiên tài”
(theo
giaoducsomchotre.com)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét