Thứ Tư, 26 tháng 3, 2014

THƠ


Để nhớ một cựu huynh trưởng , một cựu học sinh Gioan XXIII ĐN 
mất cách đây vài tháng . 

BÓNG KHUẤT

Ta mơ thấy ai về chập chờn kí ức .
Lãng đãng mây chiều vội tím hòang hôn .
Nắng tàn, muộn màng day dứt ,
Bờ vai rung – phiền muộn
Lóng lánh giọt sương đêm .
Vành trăng khuyết lửng lơ
Một mình chơ vơ .
Như mảnh thuyền trôi đơn độc .
Thóang chốc .
Sóng cồn cào vỗ giấc bình yên .
Vành trăng nghiêng
Ánh vàng soi bóng khuất .
Trong tận cùng ký ức ta nhớ anh .
                            




TA ĐÃ MẤT NHAU

Gởi lời vĩnh biệt anh dù đã muộn
Tưởng lặng im rồi sẽ bình yên .
Bao giờ cho tôi quên .
“ Cường tươi trẻ Cường hồn nhiên kể chuyện “ *
Chuyện khóc , chuyện cười , chuyện trên trời dưới đất
Chân thật hiền lành
Đời mong manh đến vậy .
Đêm thăm thẳm lạnh lùng giây phút cuối
Lặng người ;
Ta đã mất nhau .
Chẳng có kiếp sau làm sao mà gặp lại
Vẫn mãi một đời ta chắc nợ gì nhau .
                              
                                4/11/2013
                             Augusta. USA


 *Xin phép mượn câu thơ của Khải Minh 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét