Con về
thăm lại Quê Cha,
Đốt
nhang tưởng nhớ Ông Bà, Tổ
Tiên!
Con về
sống ''cảnh đoàn viên''
Không còn Bà Nội
dịu hiền, hai O!!! (1)
Hình con nét mặt
buồn xo
Khoanh tay, tưởng
nhớ Nội, O ngày nào...
Đưa
tay vuốt lệ tuôn trào
Ba mừng,
lòng thấy dạt dào tình thương!
Bao năm biền
biệt ly Hương
Con về
hiện diện bằng
xương thịt mình (2)
Bằng
phong cách sống chân tình
Hài hòa với
Đại Gia Đình của con! (3)
Dù Ông Bà Nội
không còn
''Ngôi nhà kỷ
niệm'' nhắc con nhớ
rằng
Trên Trời
có Đấng Toàn Năng
Ngài là Thiên Chúa
Vĩnh Hằng, Tối Cao!
Trước
khi chưa có trăng, sao...
Ngài thương
tiền định con ''vào trần
gian''
Ông Bà, Cha Mẹ:
Ngài ban
Là Ơn
quý báu vô vàn, con ơi!
Hôm nay, con trở
về nơi
''Ngày xưa
vẳng tiếng ru hời
êm tai!''
Cả
nhà ngắm đứa cháu trai:
Chú, O, Anh, Chị...,
Bác Hai thỏa lòng
Khen con giữ
đúng ''gia phong
Tôn ti, đẳng
cấp'' của Dòng Họ
Phan:
Con đi ra mộ,
đốt nhang
Viếng
nhà Ông Bác, Chú ''an giấc rồi''!
Ở nơi biền
biệt, xa xôi
Ba nghe Bác kể...,
bồi hồi, vấn
vương
Tình ''nhà ruột
thịt, Quê Hương''
Cám Ơn
Chúa-Mẹ dẫn đường
con đi!
Trước
giờ não nuột chia ly
Nhìn Di Ảnh
Nội, thầm thì, đốt
nhang
Con làm hai Bác ''ngỡ
ngàng'':(4)
Không ngờ
thằng cháu nghiêm trang nguyện
cầu!!!
Bài thơ
làm giữa đêm thâu
Tạ
Ơn Chúa-Mẹ, cúi đầu, lệ rơi...
Ba mừng ''ghê lắm'',
con ơi!
Con về
viếng Mộ cho đời
nên thơ...
Đức Quốc,
26.12.2015
(Thương tặng
con trai Phan Linh Đa Minh.)
Phan văn Phước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét