Bốn tuần ''trước Lễ
Giáng Sinh'' được gọi bằng tiếng Latinh, Anh, Đức, Pháp là ''Adventus, Advent,
Avent''.
I. Nguyên nghĩa của chữ ''Adventus''
Giáo Hội dịch danh từ
Hylạp παρουσία (''parousia'' có nghĩa là ''ĐẾN'') sang chữ Latinh là
''Adventus'' do động từ ''advenire: đến'' (1) có quá khứ phân từ (past
participle) là ''adventum'': ĐÃ ĐẾN! Người Đức và Anh bỏ âm /us/ của
''adventus'' để có danh từ ''Advent, advent''. Người Pháp cũng vậy, còn bỏ mẫu
tự ''d'' để có chữ ''avent''. Tuy nhiên, họ vẫn giữ lại mẫu tự ấy trong câu tục
ngữ ''Advienne que pourra'' và cách nói thông dụng ''quoiqu'il advienne''
(dù xảy ĐẾN thế nào chăng nữa) như trong bài ca ''Oui Devant Dieu'' (Ngày Thành
Hôn). Sau này, trong tiếng Pháp, có chữ ''avenir'' là lược từ (ellipse)
của thành ngữ ''temps à venir'' là tương lai:
futur.
Bài Thánh Ca ''Il est né
le divin Enfant'' có câu: ''Chantons tous son avènement!'',
xin tạm dịch: ''Tất cả chúng ta hãy ca khen việc Ngài ĐẾN, giáng
thế, giáng trần, lên ngôi vua!'' như lời Thiên Sứ
báo cho Trinh Nữ: ''Ngài sẽ ngự trị trên nhà Giacob đến muôn đời và vương quyền
của Ngài sẽ vô tận.'' (Luca 1,33) Danh từ ''avènement'' do động từ cổ ''avenir''
đồng nghĩa với ''venir'': ĐẾN.
II. Ý nghĩa chữ VỌNG
trong tiếng Việt giúp hiểu thêm Mầu Nhiệm của Mùa Vọng
''Vọng'' là ''nhìn,
hướng lòng về, tin tưởng, TRÔNG CHỜ''. Ví dụ: danh vọng (2) viễn vọng kính;
vọng về quê cũ; bài ca vọng cổ; Hòn Vọng Phu; thờ vọng Đức Thánh Trần; Nhiều
làng ''vọng tế'' vị thần...; đền thờ vọng Liễu Hạnh ở Hà Nội; đặt hy vọng vào
tuổi trẻ là rường cột của Quốc Gia; hy vọng có ngày gặp lại nhau; hết hy vọng
rồi!...Chữ ''vọng'' còn có nghĩa ''ĐẾN từ xa, từ nơi khác'', chẳng hạn: Tiếng
chày giã gạo từ đầu thôn vọng lại; Đứng ngoài sân, nói vọng vào.
III. Ý nghĩa MÙA VỌNG
của Giáo Hội
Là Thân Thể Mầu Nhiệm
của Chúa Giêsu và là Hiền Mẫu noi gương MẸ của Chúa Cứu Thế, để luôn sống các
Mầu Nhiệm của Ngài mà Đỉnh Cao là Phục Sinh, Giáo Hội gọi Mùa Vọng là ''khởi
điểm'' của Năm Phụng Vụ. Mùa Vọng 2012 bắt đầu vào Chúa Nhật, 02.12. Đức Giáo
Hoàng nêu lên ý nghĩa của Mùa Vọng là: sự HIỆN DIỆN, VIẾNG THĂM, TRÔNG ĐỢI. Mùa
Vọng cho chúng ta biết rằng Thiên Chúa vẫn Ở ĐÓ, Ngài không rời bỏ thế gian, mà
Ngài ĐẾN VIẾNG THĂM chúng ta bằng nhiều cách khác nhau. Chúng ta, dù đang bận
rộn bởi bao sinh hoạt, được Mùa Vọng mời gọi tạm dừng lại trong thinh lặng để
NHẬN BIẾT rõ ràng sự HIỆN DIỆN của Thiên Chúa.''
IV. Suy gẫm về lời dạy
của Vị Cha Chung
A. Sự hiện diện
Thiên Chúa Ngôi Hai đã
ĐẾN trong cung lòng Trinh Nữ Maria. Ngài lại Ở GIỮA CHÚNG TA (EMMANUEL) như lời
xác tín của Thánh Gioan: ''Ngài đã ĐẾN nơi nhà của Ngài, nhưng (và) người nhà
đã không tiếp nhận Ngài... Lời đã trở thành xác phàm và CƯ NGỤ GIỮA CHÚNG TÔI
và chúng tôi được ngắm vinh quang của Ngài, vinh quang của Con Một từ nơi
Cha...''
B. Sự hiện diện của Ngài
hôm nay
Đức Thánh Cha xác tín:
''Thiên Chúa vẫn Ở ĐÓ!'' Thật vậy, như đã hứa trước khi về Trời, Ngài ''ở lại''
với chúng ta mọi ngày, trong Thánh Lễ, nơi Nhà Tạm, bằng Tình Yêu Quan Phòng,
qua Vũ Trụ chứng minh có Ngài là Lời Vĩnh Hằng dựng nên mọi sự như lời chúc
tụng trong Thánh Lễ: ''Trời và đất đầy vinh quang Chúa!'' (Pleni sunt caeli et
terra gloria tua!)
C. Sự hiện diện của Ngài
trong nhân loại
Con người được dựng nên
theo Hình Ảnh của Thiên Chúa! (Sáng Thế Ký 1,26) Chính vì thế, Thánh Phaolô
dạy: ''Adam
thứ nhất được dựng nên bởi ADAM THỨ HAI, từ Ngài ông ta NHẬN được linh hồn mà
sống.'' Là Kitô hữu, tôi MẶC LẤY Chúa Kitô như Thánh Phaolô cũng đã xác tín:
''Tôi sống VÌ Chúa sống TRONG tôi.'' Khi xứng đáng rước Mình Thánh Chúa, tôi có
Ngài HIỆN DIỆN trong lòng là điều hết sức cảm động như Linh Mục Nguyễn Văn
Thích viết nhạc: ''Chúa Thiên Đàng NGỰ GIỮA lòng tôi! Phước phận này sao đáng,
Chúa ôi! Kìa chín trời còn đang chật hẹp, huống chi nữa chút phận bèo trôi!''
Ngoài ra, Chúa Giêsu còn HIỆN DIỆN sống động trong những
''NGƯỜI-KHỐN-KHỔ-NHƯ-NGÀI'' bởi Ngài đã phán: ''Vì xưa Ta đói, mà các con đã
CHO Ta ăn, Ta khát, mà các con đã CHO Ta uống...'' (Matth. 25,35)
D. Sự
viếng thăm
Trong
Cựu Ước, ''Thiên Chúa vô hình'' VIẾNG THĂM dân Ngài để nhìn thấy cảnh khổ cực
của họ ở Aicập... Còn trong Tân Ước, Thiên Chúa là ''Lời nhập Thể và nhập Thế''
ngõ hầu được GẦN GŨI nhân loại và diễn nghĩa sống động của TÌNH YÊU CHÍNH LÀ
THIÊN CHÚA như trong Tin Mừng theo Thánh Luca 7,16: ''Mọi người kinh hãi và tôn
vinh Thiên Chúa: Một ngôn sứ vĩ đại đã XUẤT HIỆN giữa chúng ta vì Thiên Chúa đã
VIẾNG THĂM dân Ngài." Chúa Giêsu cũng phán: ''Ta ở tù, mà các con đã VIẾNG
THĂM Ta.'' Sau Thiên-Chúa-Tình-Yêu, Mẹ Maria là Gương Mẫu của Đức ''thương
người''! Thật vậy, được Thiên Sứ VIẾNG THĂM theo lệnh Thiên Chúa, sau khi hiểu
rõ lý do là CỨU DÂN, Trinh Nữ liền ''xin vâng'' để, nơi Nàng, thành sự Giao Ước
Mới, qua đó, Thiên Chúa Ba Ngôi đã VIẾNG THĂM Nàng như trong Luca 1,35. Vừa
được cưu mang Thai Nhi Giêsu, Trinh Nữ đã nhanh chân lặn lội lên miền sơn cước,
''đem'' CHÚA ĐẾN THĂM bà Êlidabet và Gioan Tiền Hô mới được sáu tháng trong
bụng bà ấy. Mẹ tạo cơ hội cho CHÚA Ở ĐÓ chừng ba tháng! Trong hang chiên lừa,
Mẹ và Dưỡng Phụ Giuse tiếp đón mục đồng và ba nhà chiêm tinh ĐẾN THỜ LẠY Chúa
Hài Nhi. Cuộc đời Chúa Cứu Thế là ngày, tháng, năm dài của sự VIẾNG THĂM biết
bao nhiêu người qua những lần Ngài TIẾP XÚC với họ. Như thế, Mẹ Maria là Đấng
Cộng Tác vào Kế Hoạch Cứu Rỗi của Thiên Chúa bởi vì Mẹ đã sinh thành, nuôi
dưỡng Chúa Giêsu.
E. Sự trông đợi
Trinh Nữ là ''Gạch Nối''
giữa Tân Ước và Cựu Ước vì Mẹ là Gương Mẫu của sự TRÔNG ĐỢI CHÚA ĐẾN. Chẳng
những TRÔNG ĐỢI, Mẹ còn là CUNG ĐIỆN HỒNG ÂN để Thiên Chúa NGỰ ĐẾN. ''Có Mẹ,
nhờ Mẹ, cùng Mẹ'' trong đời như ở tiệc cưới Cana, bên Thánh Giá và trên ''Lầu
TRÔNG ĐỢI Thánh Linh'', hôm nay, Giáo Hội dạy người tin: ''ĐẾN với Chúa Giêsu
qua Mẹ Maria.'' (AD IESUM PER MARIAM)
Tân Ước không ghi lại ba
mươi năm Chúa Giêsu sống với Mẹ, mà chỉ kể sơ lược, vỏn vẹn vài sự kiện, chẳng
hạn việc Chúa sinh ra, Mẹ dâng Ngài vào Đền Thánh, hai Ông Bà lạc mất Ngài. Tuy
nhiên, Tân Ước cũng nhắc tới sự TRÔNG ĐỢI của Tiên Tri Ximêon và của nữ Tiên
Tri Anna. Hai Vị này là biểu tượng cho Dân Chúa trong Cựu Ước và Dân Mới của
Ngài là Giáo Hội hôm nay. Hơn thế nữa, theo Lời Chúa trối: ''Này là Mẹ con! Này
là con Bà!'', Mẹ được Thánh Gioan RƯỚC VỀ nhà của Ông, tức Bà là Mẹ của Giáo
Hội. Cho nên, trong suốt bốn mươi ngày TRÔNG ĐỢI Thánh Linh, Mẹ đã cận kề bên
CON CỦA MẸ là GIÁO HỘI TIÊN KHỞI để, ''qua Mẹ, với Mẹ, bên Mẹ'', họ thấy vững
tâm ''trong lúc TRÔNG ĐỢI Chúa Thánh Thần ĐẾN''!
SỐNG Mùa Vọng là THỰC
HÀNH các Đức: Tin, Cậy, Mến như câu đọc trong Thánh Lễ: ''Con tuyên xưng: Chúa
đã chết đi. Con tuyên xưng: Ngài đã sống lại. Trong VINH QUANG, mai Ngài
lại ĐẾN, đón chúng con lên Trời, về với Chúa Cha.'' Không chỉ là trông chờ
Mùa Giáng Sinh, mà trong từng ''lúc, ngày, đêm'' và cả đời xin Chúa ''Ở LẠI
trong tôi, ĐẾN với người khác'' trước khi Ngài ĐẾN LẠI để xét xử toàn thể nhân
loại. Giờ chết sẽ ĐẾN nên tôi phải năng ĐẾN với Chúa vì Ngài cũng chờ tôi ĐẾN.
Venite adoremus Dominum: Hãy ĐẾN thờ lạy Chúa.
Đaminh Phan văn Phước
1. Ad (tại, nơi, ở, đến)
được dùng làm ''tiếp đầu ngữ'' (prefix). Nó còn biến âm sang tiếng Pháp là ''à''
và tiếng Anh là ''at''. Cả hai là giới từ (prepositions) dùng trước danh
từ chỉ nơi chốn, chẳng hạn: arriver à l'aéroport; arrive at the
airport: đến (tại) phi trường.
2.
Kinh cầu trong Mùa Giáng Sinh có câu: ''Hài Đồng là Danh VỌNG Đức Mẹ.'' Chữ ''vọng''
có nghĩa: ''được người ta ngửa mặt trông lên'' vì danh giá của mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét