Tôi giật mình khi nghe những âm thanh “bộp bộp” liên tiếp do người mẹ đánh con. Đứa bé càng khóc, chị càng quát và đánh lên thân mình con.
Chịu không nổi, tôi đành phải lên tiếng:
- Chị ơi, thôi đừng đánh nữa, chị đâu có quyền đánh con như vậy?
Người mẹ quay sang quát cả tôi:
- Mắc mớ gì đến cô? Con tôi thì tôi có quyền đánh. Đánh chết luôn cho nó chừa cái tội lì lợm.
Đứa bé bây giờ như con mèo ướt ràn rụa nước mắt.
Tôi ôm bé vào lòng, bé nức nở từng cơn từng cơn không sao dừng được.
Tôi miên man những câu hỏi:
- Con cái có quyền được bố mẹ tôn trọng?
- Trẻ con có phẩm giá ngang bằng bố mẹ không nhỉ?
- Giáo dục kiểu roi đòn bạo lực có phù hợp với luân lý Ki-tô giáo không?
Tôi mím môi tính cãi tay đôi với bà mẹ bạo lực, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, hình như tôi không nên bạo lực bằng miệng với bà mẹ đang bạo lực bằng tay.
Về nhà, tôi lục sách Tóm lược Học thuyết Xã Hội Công Giáo, mở chương GiaĐình, để tìm xem lời Chúa và Hội Thánh dạy thế nào về phẩm giá và quyền lợi của con cái.
Tôi cố tìm hiểu gia cảnh của người mẹ và đứa con bị đánh đau. Thì ra:
- Chị nghèo, đi làm, mang cả con vào cơ quan để “tay quét nhà, mắt trông con”.
- Cháu bé lại thích trốn mẹ chạy qua nhà thờ, ngay cạnh cơ quan, để gặp cha xứ, các nữ tu và bạn bè.
- Nơi nhà thờ nhà thánh có niềm vui với cha, sơ, bè bạn hơn niềm vui ở nhàvà ở cơ quan của mẹ. Nhà thờ là nơi quan tâm cháu hơn ở mái gia đình.
Tôi suy ra rằng vẫn còn đó những linh mục, tu sĩ dạy dỗ thiếu nhi các lý tưởng sống.
Nhờ được lắng nghe cháu kể lể, tôi lại xuc động khi cháu biết cách giải thích vì sao mẹ lạ “thượng cẳng chân hạ cẳng tay”:
" Chắc mẹ của cháu căng thẳng, luôn ép cháu học, hối thúc cháu phải ‘sống và làm theo lời Bác’ nhưng mẹ lại hay mắng chửi cháu”.
Tôi nghẹn ngào muốn khóc khi cháu vừa thút thít vừa kể lể.
Tôi lại tìm ra được nguồn cội gia cảnh của người mẹ.
- Chị mồ côi, thất học, bị hắt hủi từ bé thơ, bị chồng cũng vũ phu.
Tôi nghĩ đến sự cần thiết của giáo dục gia đình. Vì thiếu giáo dục nên cả hai thế hệ đã "lâm nỗi này".
Liệu có ai nói với chị rằng:
- Con người có giá trị cao cả, thiêng liêng chứ không chỉ là vật chất.
- Đã sinh ra là người thì tự nhiên có phẩm giá.
- Con người có phẩm giá bất khả xâm phạm.
- Con người được nâng lên hàng NGÔI VỊ.
- Quyền lợi của con cái phải được luật pháp bảo vệ.
- Quyền đầu tiên là được sinh ra trong một mái gia đình thực thụ.
Cha mẹ đừng quên CHIỀU KÍCH THIÊNG LIÊNG của sinh sản.
- Gia đình là cộng đồng các ngôi vị.
Lục lọi được mấy điều của Giáo huấn, tôi mon men làm thân với chị và nói với chị bằng ngôn ngữ của tình yêu, đơn sơ. Tôi thủ thỉ với chị ngày qua ngày. Tôi tập nhìn thấy Chúa trong chị. Có những lúc chị đã rơm rớm nước mắt.
Cảm ơn Giáo huấn như KIM CHỈ NAM dẫn đường cho tôi tập sống Giáo huấn.
Tôi và chị đang học sống có trách nhiệm, thực thi các giá trị mà Giáo huấn trình bày: Tình yêu - Tự do - Công lý - Chân lý.
Thanh Hiền
(Trích tập san Giáo Huấn Xã Hội CG số 20) |
Thứ Ba, 7 tháng 6, 2016
TÔN TRỌNG PHẨM GIÁ CON CÁI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét