Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2016

ĐỨC MẸ HIỆN RA TẠI FATIMA, BỒ ĐÀO NHA



Fatima là một làng thuộc trung tâm nước Bồ Đào nha, cách thủ đô Lisbon chừng 70 dặm đường. Làng bao gồm nhiều thôn ấp trên cùng một cao độ. Trong số đó có thôn Aljustrel là nổi tiếng về nghề chăn nuôi.

1. Thiên Thần Hiện Ra
 
Vào mùa xuân năm 1915, Lucia cùng với Francisco và Jacinta De Marto là hai người em họ đang chăn chiên trên đồi Cova da Iria, thì bỗng có đám mây trắng vân vũ như hình người xuất hiện. Các em không hiểu có chuyện gì xẩy ra và càng ngạc nhiên hơn nữa khi các em thoáng thấy bóng một thiếu nữ mặc áo trắng xuất hiện rồi biến đi.

Một năm trôi qua. Như thường lệ các em vẫn thả chiên dưới chân đồi Cabeco. Hôm ấy vào khoảng giữa trưa, trời bắt đầu đổ mưa. Để tìm chỗ trú mưa, các em lùa đàn chiên leo lên con dốc, chui vào nơi hang động nằm giữa rừng cây Olive. Từ nơi đây các em có thể nhìn bao quát được cả xóm làng Fatima, thôn Casa Velha và Eira de Pedra nữa. Cơn mưa như đã ngớt, Lucia và các em bỏ đồ ra ăn, lần hạt chung rồi cùng nhau chơi đánh bài như thường lệ. Vừa chơi đưọc một lúc thì gió bắt đầu thổi mạnh lùa vào cả trong hang, rung chuyển cả cành cây, khiến ai nấy cũng đều nheo mắt nhìn ra ngoài. Bỗng kìa, trên các lùm cây ở phía đông lại có ánh sáng chói chang tỏa xuống, có bóng người, thân hình trong suốt và sáng hơn thủy tinh phản chiếu ánh nắng mặt trời. Người ấy tiến lại càng gần càng rõ ràng hơn. Người ấy bảo:

- Đừng sợ, Ta là Thiên Thần Hòa Bình, hãy cùng Ta cầu nguyện.

Thiên Thần quỳ xuống đất, cúi mình cầu nguyện. Các em nghe theo cũng quỳ xuống và lập lại theo lời Thiên Thần: "Lạy Chúa, con tin kính Chúa, con thờ lạy Chúa, con trông cậy và yêu mến Chúa. Con xin Chúa tha thứ cho những kẻ không tin, không thờ lạy, không trông cậy và không yêu mến Chúa". Thiên Thần lập lại lời này tới 3 lần rồi đứng lên bảo:

- Hãy cầu nguyện như thế, Trái tim Chúa Giêsu và Mẹ Maria sẽ nhận lời các em.

Sau đó Thiên Thần biến đi còn các em cứ quỳ đấy như bất động và lập lại lời Thiên Thần dạy. Qua lần cầu nguyện này các em cảm thấy tâm hồn đầy sung sướng, tin tưởng và sống thân tình với nhau hơn vì được gần Chúa hơn. Việc Thiên Thần hiện đến giúp cầu nguyện và nhắn nhủ mỗi lần cũng dần quen với hoạt cảnh mỗi ngày. Nhưng việc Thiên Thần hiện ra vẫn là chuyện quan trọng và được các em lưu tâm hơn cả. Lần thứ ba Thiên Thần hiện ra tay cầm Bánh Thánh đặt trên miệng Chén. Từ đó có mấy giọt máu rơi xuống Chén Thánh. Thiên Thần buông Chén Thánh và Bánh Thánh đứng lơ lửng trên không rồi quỳ xuống thờ lạy và cầu nguyện:

"Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh là Cha và Con và Thánh Thần, con sấp mình thờ lạy Chúa. Con xin dâng lên Chúa Mình Thánh, Máu Thánh, Linh hồn và Thiên Tính Chúa Giêsu đang ngự thật trong các Nhà Chầu trên khắp thế giới, để đền tạ những xúc phạm Ngài đã phải chịu. Vì công nghiệp vô cùng của Thánh Tâm Chúa và Khiết Tâm Mẹ, con xin Chúa cho những người tội lỗi được biết ăn năn trở về". Rồi Thiên Thần cầm Mình Thánh trao cho Lucia chịu; Máu Thánh trao cho Jacinta và Phanxicô chịu. Thiên Thần nói:

- Hãy nhận lấy Mình Máu Chúa Giêsu, Đấng đã bị lăng nhục vì những kẻ vô ơn bội nghĩa. Hãy xin Chúa cứu chữa những tội lỗi của họ và hãy an ủi Thiên Chúa các em vừa chịu.

Thiên Thần quỳ xuống và lập lại với các em ba lần lời nguyện "Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh...." như lần đầu rồi biến đi. Dần dần ý nghĩa việc tham dự vào thị kiến ấy đã làm các em thay đổi cuộc sống.

2. Thân Thế Ba Em Được Diễm Phúc Thấy Đức Mẹ1. Lucia

Lucia là em lớn nhất sinh ngày 22 tháng 3, 1907.  Em là con út trong gia đình bảy anh chị em.  Cha em là ông Antonio, một người cha chịu khó làm việc, sống giản dị, bình thường và thân tình với các bạn bè chòm xóm.  Mẹ em là bà Maria Rosa.  Bà có tâm hồn đạo đức, có tính thẳng thắn, nghiêm khắc trong việc giáo dục con cái.  Mỗi tối bà thường đọc sách đạo đức hoặc Thánh Kinh cho các con nghe.  Bà thường nhắc các con cầu nguyện, khuyến khích lần chuỗi Mân Côi.  Vì thế các con bà đều sống đạo tử tế.  Gia đình ông bà sống trong thôn Aljustrel, một ngọn đồi nhỏ thuộc làng Fatima, nước Bồ Đào Nha.  Ông bà chuyên về nghề nông và làm chủ được một số những mảnh vườn nhỏ nằm rải rác trong những ngọn đồi lân cận.

Lucia khoẻ mạnh, hiền lành và có tâm hồn thánh thiện, phản ảnh qua đôi mắt đen huyền dễ thương.  Lucia tuy là con út, nhưng các anh chị rất kính nể vì cái phong độ của em.  Lucia vui tính và tốt bụng, ai cũng thích được chơi chung với em.  Lucia cũng rất dễ được các bạn nghe lời, được các bạn mến chuộng và kính phục.  Lucia thông minh, lại có giọng hát truyền cảm, nhảy múa thật điêu luyện, lại rất để ý đến việc ăn mặc, nên lúc nào cũng chỉnh tề, đoan trang và đức nết, khiến ai cũng thích.

2. Francisco

Francisco và Jacinta là em họ của Lucia, con ông bà Manuel Marto và Olimpia (Bà Olimpia là em gái của ông Antoniô). Francisco là con trai út trong gia đình, sinh ngày 11 tháng 6, 1908. Cậu có thân hình vạm vỡ, rất đẹp trai và tình tình giống hệt như cha, bởi thế người ta thường gọi Francisco là "ông Marto con". Francisco rất thích thi đua, nhưng thắng hay bại đối với cậu không thành vấn đề. Thua lắm thì lủi thủi tìm góc nào đó ngồi im lặng một mình bày mưu tìm dịp đoạt lại thắng lợi. Ông Marto là cha của Franciscô. Ông rất được mọi người kính nể vì ông khôn ngoan và tự tin vào việc mình làm. Ông rất thích ngắm cảnh thiên nhiên và suy nghĩ về những vẻ đẹp huyền nhiệm của nó. Ông nhận xét: "Francisco đôi lúc hăng tiết như con bò và rất bạo dạn, không sợ đêm tối. Nó thích chơi với súc vật như Kỳ Nhông, Tắc Ké, Rắn Rết....". Francisco cũng thích âm nhạc, múa nhảy, bởi thế lúc nào cũng mang theo ống sáo để ca hát với bạn bè.

3. Jacinta

Jacinta sinh ngày 11 tháng 3, 1910, nhỏ hơn anh Francisco gần hai tuổi. Jacinta có khuôn mặt tròn trịa, nước da mịn màng, cặp mắt trong sáng và linh lợi, miệng nhỏ, đôi môi mỏng và chiếc cằm hơi mập. Thân hình cân đối chứ không nặng ký như Francisco. Jacinta có tâm tính hiền hoà, nhẹ dạ chứ không thích chọc phá người khác. Cô rất dễ thương, không ích kỷ nhưng rất công bình trong khi chơi. Jacinta rất thân với chị Lucia, gắn bó với chị hơn, vì thế Jacinta hay năn nỉ với mẹ cho đi chăn chiên hoặc sang chơi nhà chị.

Khi đi chăn chiên, thường thường các em tụ họp lại chơi với nhau, hát những bài ca ngắn. Mỗi khi nghe chuông nhà thờ hoặc thấy mặt trời đứng bóng, các em cùng nhau đọc kinh Thiên Thần đã day rồi ăn trưa. Ăn xong các em lần chuỗi Mân Côi, sau đó lại tiếp tục trò chơi bỏ giở trước đấy. Chiều đến, các em lùa chiên về nhà, dùng bữa, đọc kinh tối rồi đi ngủ.

3. Các Lần Đức Mẹ Hiện Ra


Từ nhà đến đồi Cova da Iria các em phải đi theo con đường đất cong queo, chiên vừa đi vừa gặm cỏ, nên hầu như gần trưa các em mới tới nơi ấn định. Hôm ấy vào ngày 13 tháng 5, 1917, lùa chiên lên tới đỉnh đồi được một lúc, thì tiếng chuông Truyền Tin từ ngọn tháp nhà thờ vang dậy, báo hiệu giờ ăn trưa đã đến. Các em mở gói ra ăn. Dùng bữa xong, các em lần hạt rồi chơi trò chơi. Đột nhiên một luồng sáng như chớp từ trên cao giáng xuống giữa bầu trời oi bức, như báo hiệu sẽ có mưa bão. Các em ngưng chơi và quyết định lùa chiên về nhà trước khi trời đổ mưa. Lập tức các em lùa chiên lại và bắt đầu dẫn chiên về. Vừa hồi hộp vừa như bị một hấp lực nào thu hút, khiến ai nấy cũng ngoái cổ nhìn lại đàng sau. Bỗng một bà đẹp hiện đến đứng trên ngọn cây sồi phía sau.

Lucia kể: Bà đẹp mặc áo trắng, rực rỡ như mắt trời, trong sáng như pha-lê và bà được bao quanh bởi muôn vàn tia nắng mặt trời.  Bà nói:
- Các con đừng sợ, Ta không làm hại các con đâu.
Lúc ấy, Lucia mạnh dạn nói chuyện:
- Bà từ đâu đến?
Trong khi đưa tay chỉ lên trời bà nói:
- Ta từ thiên đàng đến.
- Bà muốn chúng con làm gì?
- Các con hãy đến đây vào ngày 13 mỗi tháng, trong 6 lần liên tiếp, rồi Ta sẽ cho các con biết Ta là ai và Ta muốn gì. Ta sẽ trở lại đây lần thứ bảy nữa.
- Vậy con có được lên trời không?
- Có, con sẽ được lên trời.
- Còn Jacinta và Francisco thì sao?
- Được, nhưng Francisco phải lần hạt nhiều.

Cả ba em đều được chìm đắm trong ánh sáng vinh quang của Mẹ. Nhưng chỉ Franciscô thì không nhìn thấy gì cả, cũng không nghe được tiếng bà nói nữa. Mãi cho tới khi nghe lời chị Lucia lần hạt, đến hết chục thứ nhất thì Francisco mới được trông thấy bà với vẻ rực rỡ uy nghi. Lucia còn đặt nhiều câu hỏi khác nữa. Cuối cùng Đức Mẹ hỏi lại:
 
- Các con có muốn dâng mình cho Chúa và đón nhận mọi đau khổ Ngài gửi đến, để đền vì những tội lỗi người ta xúc phạm đến Người và xin cho họ được ăn năn trở lại không?
- Dạ chúng con muốn. Lucia mạnh dạn trả lời thay cho hai em.
- Vậy từ nay các con sẽ được chịu nhiều đau khổ, nhưng ơn Chúa sẽ phù trợ các con.

Nói rồi Đức Mẹ mở hai tay ra giãi ánh sáng xuống các em. Đức Mẹ nói tiếp:

- Chúng con hãy lần hạt Mân Côi hàng ngày, để cầu cho thế giới được chóng hòa bình và chiến tranh sớm chấm dứt.

Đoạn Người cất mình lên tiến về phía mặt trời mọc cho tới khi biến mất vào không gian bao la. Các em đứng đờ ra một hồi lâu, mắt hướng về phía các em nhìn Đức Mẹ biến dạng. Dần dần các em trở về với thực tại. Đó là lần đầu tiên được Đức Mẹ hiện đến. Lòng các em vui sướng và hân hoan giống như lần Thiên Thần hiện đến với các em.

Trong lần hiện ra này, Đức Mẹ còn cho các em biết nhiều điều khác nữa. Các em đều quyết tâm giữ kín chuyện này. Chiều về, ba mẹ đều đi vắng; Jacinta đứng ngóng mẹ đến nóng lòng, quên cả lời chị Lucia dạy. Vừa thấy bóng mẹ từ xa đi về, em đã chạy lại nắm tay mẹ mà khoe: "Con được thấy Đức Mẹ ở trên đồi Cova". Thế là câu chuyện bị vỡ lở, tin Đức Mẹ hiện ra được loan truyền đi khắp nơi. Kẻ tin người không đã làm xôn xao cả xóm làng. Gia đình thì bực bội vì con không nghe theo. Lời Đức Mẹ đã thành sự thật "Con sẽ gặp nhiều đau khổ, nhưng ơn Chúa sẽ giúp con".

4. Đức Mẹ Hiện Ra Lần Thứ Hai
Ngày 13 tháng 6 năm 1917

Ngày 13 tháng 6, 1917, ngày mà Đức Mẹ hứa sẽ hiện ra đã gần kề. Không biết tính chuyện ra sao, mẹ của Lucia đến gặp cha Manuel Marques Ferreira để xin ngài chỉ bảo. Ngài lại đề nghị cho cả ba em trở lại đồi Cova theo đúng kỳ hẹn, rồi sau đó đưa từng em đến gặp cha. Ý định cha sở là thế, còn ý của gia đình lại muốn chúng ở nhà, nhưng rồi ông bà cũng phải theo con lên đồi xem chuyện xẩy ra làm sao. Đúng 12 giờ trưa, một luồng ánh sáng chiếu xuống cây sồi, ba em quỳ phập xuống ngước mắt nhìn lên Đức Mẹ, trong khi những người theo dõi lại chẳng thấy gì. Lucia cất tiếng hỏi:

- Mẹ dặn con đến đây hôm nay, Mẹ muốn nói gì?
- Mẹ muốn các con trở lại đây vào ngày 13 tháng tới. Các con hãy lần hạt và sau mỗi chục thì đọc: Lạy Chúa Giêsu, xin tha tội cho chúng con, xin cứu chúng con khỏi sa hỏa ngục, xin đem các linh hồn lên thiên đàng, nhất là những linh hồn cần đến lòng thương xót Chúa hơn. Mẹ muốn các con đi học để biết đọc, biết viết, rồi Mẹ sẽ cho các con biết thêm những gì Mẹ muốn.

Lucia xin Đức Mẹ chữa lành cho một bệnh nhân đang ở gần đó. Đức Mẹ trả lời:
- Nếu anh ấy ăn năn trở lại, thì trong năm nay anh sẽ được chữa lành.
- Con ước mong được Mẹ đưa chúng con về thiên đàng.
- Được, Mẹ sẽ đưa Jacinta và Francisco về trước, còn con, Mẹ muốn con ở lại trần gian it lâu nữa, vì Chúa Giêsu muốn dùng con để mọi người nhận biết và yêu mến Mẹ. Chúa muốn thiết lập lòng tôn sùng Trái Tim Vẹn Sạch Mẹ trên thế giới.

Lucia buồn bã thưa:
- Vậy con phải ở lại trần gian này một mình sao?
- Không đâu con, con lấy thế làm buồn sao? Mẹ sẽ không để con một mình đâu. Trái Tim Mẹ sẽ là nơi con nương ẩn và là đường dẫn đưa con tới Thiên Chúa.

Nói rồi Đức Mẹ lại giang đôi tay dãi ánh sáng xuống các em như lần trước. Bỗng có tiếng nổ như pháo và ngọn cây sà xuống nghiêng theo chiều Đức Mẹ biến đi. Mọi người không xem thấy Đức Mẹ nhưng được chứng kiến cảnh tượng lạ lùng ấy. Các em vẫn chăm chú nhìn theo hướng Mẹ về trời một hồi lâu rồi mới tỉnh lại. Dân chúng ra về ai nấy đều thích thú và vui mừng.

Sáng ngày hôm sau các chị của lucia dẫn ba em đến gặp cha sở. Ngài nghĩ rằng nếu được Đức mẹ hiện ra, chắc chắn Đức Mẹ sẽ nói nhiều điều quan trọng với ba em. Jacinta và Francisco chỉ nói được vài tiếng, con Lucia lại chỉ kể những điều cần phải biết. Sau cùng ngài kết luận: "Nếu Đúc mẹ hiện ra thì chắc chắn Người không chỉ nói phải siêng năng lần hạt mà còn nói nhiều điều khác nữa. Các con không nói rõ ra được thì chứng tỏ đây là việc làm của ma quỷ, và phải cần thời gian mới có thể trả lơi được". Khi rời nhà xứ, Lucia cảm thấy buồn và tự nghĩ "mình đã bị quỷ dữ hiện ra rồi, vì lời cha nói làm sao có thể sai được". Sự nghi ngờ ấy mỗi ngày một mạnh, khiến trong giấc mơ Lucia đã thấy quỷ dữ hiện ra cười đùa và đang cố gắng lôi mình xuống hỏa ngục. Cũng từ đó chỗ nào cũng làm em sợ, chỉ một nơi làm em thực sự được an vui là gốc cây sồi, nơi mà các em đã quây quần bên nhau, sống những ngày hạnh phúc.

5. Đức Mẹ Hiện Ra Lần Thứ Ba
Ngày 13 tháng 7 năm 1917

Gần đến ngày Đức Mẹ hiện ra, Jacinta và Francisco sung sướng bao nhiêu thì Lucia lại cảm thấy lo âu bấy nhiêu, đến nỗi em quyết định không đi đến đồi Cova nữa. Sáng ngày 13 tháng 7, 1917, Lucia vẫn cảm thấy hoài nghi và bối rối, nhưng gần đến giờ lên đường Lucia thấy sự thôi thúc càng ngày càng mạnh, nên em chạy đến nhà cậu, thấy Jacinta và Francisco còn ở nhà, chúng rất vui khi thấy chị đổi ý để lên đồi cùng chúng. Thế là cả ba cùng vui vẻ cất bước lên đường. Đồi Cova đông nghẹt những người. Tiếng cầu kinh vang dội cả cánh đồng. Lần hạt xong, Lucia đứng dậy nhìn lên ngọn cây sồi. Áng mây nhè nhẹ tỏa xuống ngọn cây. Mặt trời dịu lại và gió mát bắt đầu thổi. Lucia lên tiếng: "Bà đẹp đến, bà đẹp đến". Đám đông yên lặng lại một cách lạ thường. Lucia vui sướng quá không nói lên được lời nào, nên Jacinta vội dục:

- Chị Lucia, nói đi, nói với bà đi.
Ngước mắt nhìn lên bà với đôi mắt đầy tình mến, Lucia thưa:
- Thưa bà, bà muốn con làm gì?
Với cùng một ý tưởng, Đức Mẹ nói:
- Ta muốn con trở lại đây ngày 13 tháng tới. Hãy tiếp tục lần chuỗi Mân Côi để cầu cho thế giới chóng hoà bình, chiến tranh chóng chấm dứt, vì chỉ có Mẹ mới làm được.

Lucia nghĩ đến mẹ mình, nghĩ đến điều cha sở nói và muốn cho mọi người khỏi hồ nghi là việc của ma quỷ, Lucia thưa:
- Xin bà cho chúng con biết bà là ai và xin bà hãy làm một phép lạ cho mọi người tin bà đã hiện ra với chúng con.
- Con cứ tiếp tục đến đây mỗi tháng. Vào tháng 10 Ta sẽ cho con biết Ta là ai. Ta muốn gì và Ta sẽ làm phép lạ để mọi người cùng thấy và tin.
Lucia lại nói lên những điều mà người ta nhờ xin. Đức Mẹ đáp:
- Một số người được chữa lành còn một số thì không.
Để nhắc nhớ các em về sứ mạng đặc biệt Đức Mẹ lại phán:
- Các con hãy dâng những hy sinh để đền thay cho những người tội lỗi. Khi làm việc hy sinh, các con hãy thưa với Chúa những lời này: "Lạy Chúa Giêsu, con xin dâng việc hy sinh này vì lòng mến Chúa. Xin cho kẻ có tội biết ăn năn trở lại và đền bù về những tội lỗi người ta đã xúc phạm đến Trái Tim vô nhiễm nguyên tội Mẹ Maria.

Nói đến đây, Đức Mẹ mở hai tay ra như lần trước. Ánh sáng từ hai tay Mẹ xuyên qua lòng đất chiếu xuống hỏa ngục, cho các em nhìn thấy biển lửa mênh mông mà ma quỷ cùng các linh hồn phạm tội đang bị thiêu đốt, tung lên rơi xuống theo ngọn lửa cháy, khóc lóc rên la trong tuyệt vọng. Đức Mẹ phán tiếp:

- Chúng con vừa xem thấy hỏa ngục nơi giam cầm những kẻ có tội. Để khỏi vào tai họa này, Thiên Chúa muốn thiết lập lòng tôn sùng Trái Tim Mẹ trên khắp thế giới. Nếu người ta thực hiện những điều Mẹ nói, thì nhiều linh hồn sẽ được cứu rỗi và thế giới sẽ có hòa bình, chiến tranh sẽ chấm dứt. Nhưng nếu nhân loại không ngừng xúc phạm tới Thiên Chúa, thì chày kíp chiến tranh sẽ bùng nổ dữ dội và khung khiếp hơn. Khi nào các con nhìn thấy ánh sáng xuất hiện khác thường, thì các con nhớ rằng đó là dấu hiệu Chúa báo cho các con hay, Thiên Chúa sắp dùng chiến tranh, đói khát, bắt bớ Giáo Hội và Đức Thánh Cha, hầu giáng phạt thế gian. Để ngăn ngừa những sự ấy, Mẹ nài xin người ta dâng nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ và rước lễ đền tạ trong các ngày thứ Bảy đầu tháng. Nếu nhân loại đáp ứng lời kêu gọi của Mẹ, nước Nga sẽ trở lại và thế giới sẽ có hòa bình. Nếu không, nước Nga sẽ truyền bá những thuyết sai lầm trên toàn thế giới, sẽ gây ra nhiều cuộc chiến tranh và bách hại Giáo Hội. Kẻ lành sẽ chịu tử đạo, Đức Thánh Cha sẽ chịu nhiều đau khổ, nhiều quốc gia sẽ bị hủy diệt. Nhưng sau cùng Trái tim Mẹ sẽ toàn thắng. Đức Thánh Cha sẽ dâng nước Nga cho Mẹ. Nước Nga sẽ trở lại và nhân loại sẽ được Chúa ban cho một thời hòa bình. Tại Bồ Đào Nha sẽ giữ được đức tin.

Nói rồi Đức Mẹ biến đi như lần trước. Đám mây trắng từ từ tan dần. Đám đông dân chúng tò mò vây quanh các em hỏi chuyện. Có điều đáng chú ý lần này là các em không chịu tiết lộ những bí mật mà các em đã được Đức Mẹ truyền dạy.

6. Đức Mẹ Hiện Ra Lần Thứ Tư
Ngày 13 tháng 8 năm 1917

Những việc phi thường xẩy ra trên đồi Cova Da Ira đã đồn ra khắp nước, khiến dân chúng rất sôi nổi. Phe phản giáo nổi lên chống đối dữ dội. Các báo chí đăng tải tin tức thất thiệt. Các chi tiết suy ra được thêu dệt, nhạo báng và kết án lừa gạt, làm lung lạc niềm tin của các Kitô hữu. Về giới chính quyền, ông Quận trưởng Arthur Oliveira là người Công Giáo nhưng bỏ đạo từ nhỏ, nên ông đã quyết định ra tay khi việc còn đang trứng nước. Ông cho gọi hai ông bố của Lucia và Jacinta cùng hai con ra hầu toà khảo cung ngày 12 tháng 8. Không có kết quả gì, ông phải cho họ về. Hôm sau 13 tháng 8, ông Quận cùng các người hầu cận dùng mưu đến nhà đưa các em đến đồi Cova để xem phép lạ. Đến giữa đường ông cho đánh xe đi nơi khác tiến thẳng về nhà giam, bắt cóc các em một cách dễ dàng để đòi các em phải tiết lộ hết những gì Đức Mẹ đã tiết lộ. Trong lúc ấy tại đồi Cova nhiều tin đồn được tung ra: Ma quỷ sẽ xuất hiện ở trên đồi Cova, lòng đất sẽ mở ra và nuốt hết những ai đến đó. Mặc dù có tin đồn, nhưng người ta cũng vẫn đổ xô về đấy đông trên 15 ngàn người. Độ 11 giờ, Maria Dos Antos, chị của Lucia đốt nến và cùng mọi người đọc kinh, hát xướng dâng kính Đức Mẹ ngay dưới gốc cây sồi. Đến 12 giờ các em cũng chưa đến và không ai biết việc các em bị ông quận bắt cóc cả. Tuy không thấy Đức Mẹ, nhưng có tiếng sấm sét vang lên làm mọi người hốt hoảng và sợ hãi, tưởng như đất rẽ ra vùi lấp họ thật. Nhưng tất cả đều an lành.

7. Đức Mẹ Hiện Ra Lần Thứ Năm
Ngày 13 tháng 9 năm 1917

Trong những ngày chờ đón Đức Mẹ hiện ra, các em thường làm những việc hy sinh đề cứu các linh hồn như: không uống nước cho dù khát cháy cổ, nhịn ăn ngoài bữa, ngủ ít để giờ cầu nguyện và lần hạt.

Nhiều người đã tin vào chuyện Đức Mẹ hiện ra là có thật, nên tới ngày 13, từ sáng sớm người ta đã kéo nhau đến ngồi chờ không biết đâu mà đếm. Ai cũng muốn gặp gỡ các em để xin các em bẩm thưa với Đức Mẹ xin ơn cho họ.

Đọc kinh cầu nguyện xong, vài phút sau, một vầng sáng xuất hiện, Đức Mẹ hiện đến đứng trên ngọn cây sồi. Bằng một giọng run rẩy Lucia thưa Đức Mẹ:
- Thưa Mẹ, Mẹ muốn con làm gì?
- Con hãy nói mọi người tiếp tục lần hạt mỗi ngày để xin cho chiến tranh chóng chấm dứt.

Đoạn Đức Mẹ lập lại lời hứa lần trước:
- Tháng sau Mẹ sẽ làm phép lạ để mọi người tin vào việc của Mẹ. Thánh Giuse và Chúa Giêsu Hài Đồng sẽ hiện ra ban phép lành cho thế giới. Thiên Chúa rất hài lòng về những hy sinh của các con dâng lên Người. Nhưng Chúa không muốn các con mang áo nhặm khi ngủ. Các con chỉ mang ban ngày thôi.
- Dân chúng muốn xây nhà thờ tại đây.
- Hãy dùng một nửa số tiền người ta dâng cúng mà làm kiệu; nửa số tiền còn lại dành vào việc xây cất thánh đường.

Nhiều dấu lạ cũng được ghi nhận hôm nay như trời nạt nắng đến nỗi người ta có thể nhìn thấy sao trời, mặc dù là giữa trưa.

8. Đức Mẹ Hiện Ra Lần Thứ Sáu
Ngày 13 tháng 10 năm 1917

Ngày quan trọng sắp tới, ngày Đức Mẹ hứa sẽ tỏ mình ra và sẽ làm phép lạ cả thể để mọi người tin đã đến. Mặc dù những đe dọa và ngăn cản nhưng dân chúng và các em vẫn vững dạ và dọn lòng chờ đón Đức Mẹ.

Ngay từ sáng 13 tháng 10 năm 1917, trời đổ mưa, nhưng vẫn không làm nhụt chí của cả trăm ngàn người đổ về đồi Cova, để chứng kiến phép lạ như lời Đức Mẹ loan báo. Ngay cả các báo chí không một chút thiện cảm cũng đăng tải những đầu đề thông báo lớn trên báo chí và gửi thông tín viên đến hiện trường. Mưa cuốn theo gió lạnh tháng mười vẫn không ngớt làm đường xá khắp nơi đều lầy lội, ngọn đồi sình lên đầy bùn nhơ, nhưng không ai để ý đến mưa. Đức tin hướng dẫn họ cứ tiến lên ngọn đồi, nao nức về phép lạ. Đồi Cova đã biến thành rừng người vang lên tiếng hát nguyện cầu.

Giờ hiện ra đã điểm, phép lạ Đức Mẹ hứa bắt đầu xẩy ra. Mưa vẫn rơi, mặt trời từ từ xuất hiện. Đức Mẹ đến, chân Người trắng như tuyết đạp trên những bông hoa được trang hoàng từ trước. Các em xuất thần, thân hình biến sắc, mắt nhìn chằm chằm vào Đức Mẹ. Lucia thưa cùng Đức Mẹ:

- Thưa Mẹ, Mẹ muốn chúng con làm gì?
- Mẹ muốn xây một nhà thờ ở đây để tôn kính Mẹ. Mẹ là Mẹ Mân Côi. Mẹ muốn các con tiếp tục lần hạt mỗi ngày. Chiến tranh sẽ chấm dứt và binh lính sắp được trở về với gia đình.
- Con muốn xin Đức Mẹ nhiều ơn khác, Đức Mẹ có cho không?
- Mẹ sẽ ban cho một số, còn một số thì không. Nhưng họ phải cải thiện và xin ơn tha thứ lỗi lầm của họ. Đừng xúc phạm đến Thiên Chúa nữa, vì Ngài đã bị xúc phạm quá nhiều rồi.

Khi Đức Mẹ rời các em, Người mở hai bàn tay ra, tức thì từ lòng bàn tay Mẹ tỏa ra những tia sáng chói lọi. Lucia hô lên:
- Đức Mẹ đi kìa.

Tiếng Lucia vang vọng vào không gian lại như một tiếng vang lan rộng giữa sự ngỡ ngàng lạ lùng của đáng đông. Mặt trời lúc ấy dịu xuống như mặt trăng. Đồng lúc, phía bên trái mặt trời thánh Giuse xuất hiện. Ngài bồng Chúa Giêsu Hài Đồng mặc y phục màu đỏ. Ngài ban phép lành ba lần cho thế giới, còn bên phải là Đức Mẹ với y phục xanh lơ. Trong phút giây các em ngây ngất với cảnh thần linh tuyệt diệu thì biết bao người sửng sốt và kinh hoàng trước những sự vận chuyển của bầu trời. Mặt trời không làm chói mắt, lại biến sắc và nhào lộn quay cuồng giống như một trái banh lửa rớt xuống trên đầu mọi người. Ánh sáng đủ màu sắc phát ra tung toé trên mọi cảnh vật. Dân chúng hoảng hốt kêu la cầu cứu. Hiện tượng này kéo dài đến 10 phút. Cuối cùng mặt trời trở lại vị trí trên bầu trời như cũ. Mọi người đều thấy mình còn sống sót.

Trong lúc phép lạ mặt trời múa chấm dứt, và dân chúng đứng lên, một bỡ ngỡ nữa lại đến là truớc đó trời mưa sũng nước nhưng sau phép lạ, đất chung quanh đồi đều khô ráo như không bị mưa. Ngay cả quần áo đang mặc cũng đều khô cả. Đức Mẹ nhân lành chừng nào đối với các con của Mẹ.

Phép lạ đã xẩy ra vào đúng ngày giờ Đức Mẹ đã cho biết. Không một ai phải thất vọng, trái lại mọi tầng lớp dân chúng chứng kiến, người trong cũng như ngoài Giáo Hội, người ở xa nhiều dặm cũng như người đến tận nơi đều phải nhận rằng đã đến lúc Thiên Chúa muốn người ta tôn vinh Đức Mẹ, một người Mẹ đầy diễm phúc của Ngài, để nhờ Mẹ mà giao hòa cùng Thiên Chúa.

Sau ngày 13 tháng 10, 1917, đồi Cova đã hoàn toàn thay đổi. Khách hành hương luôn luôn tìm về Fatima, về quỳ nơi gốc cây sồi để cầu nguyện, để dâng lời ca ngợi Danh Thánh Mẹ. Ngày nay trải qua trên 85 năm, đồi Cova, nơi ba trẻ chăn cửu đã biến thành trung tâm hành hương thế giới. Biết bao cơ sở lừng lẫy uy nghiêm đã được xây dựng để tỏ lòng tôn sùng và tạ ơn quyền phép và lòng lành của Mẹ. Những Sứ điệp từ Fatima như Cải thiện đời sống, lần hạt Mân Côi, tôn sùng Trái Tim Mẹ, dâng nước Nga cho Trái Tim Mẹ đã được thực hiện. Xin quyền năng và tình thương của Chúa chiếu dãi trên chúng con và cho chúng con được thấy những ngày hoà bình và hạnh phúc. 

(Nguồn :  http://www.cdmedongcong.net/)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét